Bald * Hói
Tôi còn nhớ thập niên 80, lúc cell phone chưa thịnh hành .Linda, cô bạn làm cùng sở tôi là mẹ độc thân của một cậu con trai 4 tuổi. Cô muốn tìm bạn đời qua công ty môi giới. Tìm bạn qua công ty sẽ tốn một khoản tiền nhưng rất an toàn vì công ty có một số thông tin về những người đăng ký ví dụ như tuổi, giới tính, công việc và tình trạng gia đình của đương sự. Thậm chí, có thể còn kèm theo ảnh. Cô chọn một người hơn cô 9 tuổi đang làm nghiên cứu ở trường đại học ( Nghĩa là mức lương cao)! Chưa từng có người yêu. Cô hơi băn khoăn tại sao ở độ tuổi xấp xỉ 40 chưa có người yêu? Tôi nghĩ anh chàng này quá thiết tha với công việc. Họ hẹn gặp nhau ở trung tâm thương mại tại quán cà phê tầng 1 chính giữa trung tâm mall do đó, từ cầu thang các tầng trên, ta có thể quan sát được tất cả các bàn ăn cũng như thực khách bên dưới. Cô nói sẽ đi cùng người bạn và anh chàng gật đầu! Thực ra, họ chỉ liên lạc thư qua mã số công ty. Cô không muốn cho số điện thoại nhà nên hai người cũng chưa từng nghe tiếng nói của nhau! Anh chàng nói sẽ mặc quần Jean xanh đậm và áo thể thao trắng, đội mũ thể thao trắng! Tôi ngạc nhiên vì đang mùa hè lại ở trong quán cà phê thì tại sao phải đội mũ! Chợt nhớ công việc của anh chàng, tôi khuyên cô bảo anh đừng đội mũ, cô hỏi lý do, tôi cười nhẹ nhìn cô nói “ Wait and see”. Thời gian gặp nhau từ 2 giờ trưa tới 3 giờ trưa! Quá giờ,đương sự cứ việc ra về! Thú thực, tôi không hiểu ý cô cho lắm về vấn đề đóng khung giờ giấc một cách cứng nhắc nhưng cô muốn tôi đi cùng thì tôi cũng đi vì tò mò. Chúng tôi đến sớm hơn giờ hẹn 10 phút. Leo lên tầng 2 nhìn xuống. Quán lúc gần 2 giờ chỉ lác đác vài người vì đã quá giờ ăn trưa. Tôi phát hiện ra anh chàng ngay trong khi Linda vẫn nhớn nhác tìm kiếm! Tôi ghé vào tai cô chỉ xuống nói nói nhỏ : “ Đây” cô nhìn theo hướng tay tôi cùng lúc tôi quan sát nét mặt cô. Thấy mặt cô hết đỏ lại tái rồi cô thốt lên : “ Bald”? ( Hói). Tôi nhấn mạnh “ Yes, Bald” rồi hất hàm nhìn cô : “ Sao”? Cô trả lời : “ No”! “ Tính sao”? Cô quyết định rất nhanh : “ Về”! “ Thế cuộc hẹn”? Cô kéo tay tôi : “ Ra xe đã” ! Tuy nhiên, cô vẫn nghe theo tôi nán lại thêm 20 phút để chắc chắn không có sự trùng hợp! Đợi thêm 20 phút vẫn không thấy nhân vật nào quần Jean xanh đậm với áo trắng đến chúng tôi mới ra về ! Ngồi trong xe cô nói: “ Tôi sẽ viết thư giải thích với anh ta là tới phút chót tôi sợ! Tôi chưa sẵn sàng cho cuộc gặp mặt này và xin lỗi”! “ Có ác quá không”? “ Không, nếu tôi gặp và nói sự thật, anh ta sẽ không đủ can đảm cho cuộc hẹn khác, với người khác! Đó là lý do tôi qui định giới hạn trong khoảng thời gian cuộc hẹn! Nếu lỡ, bên nào cũng chỉ mất có một giờ đồng hồ”!À, ra thế! Cô đã có nhiều kinh nghiệm hẹn hò kiểu này nên cô biết phải làm gì. Tôi trêu cô: “ Đã sợ bald lại đồng ý cho anh ta đội mũ”! “ Tôi không nghĩ đến điều đó”! Cô trả lời, tôi cười: “ Thế mà tự nhiên tôi lại nghĩ đến điều đó dù không phải việc của tôi! Dân nghiên cứu lại gần 40 tuổi chưa từng yêu ai nghĩa là chỉ cắm đầu vào sách vở! Không bald mới lạ”!
Tôi cũng không hiểu tại sao người nơi đây, nhất là nam giới hay bị hói? Mà phái nữ lại rất kỵ điều này!!
Nếu tôi không lầm thì ngày xưa, khi tôi còn nhỏ đã được nghe mọi người nói những người hói đầu thường là những người thông minh, tài giỏi! Tôi đã tin vào điều này vì anh kỹ sư duy nhất tôi biết ở gần nhà tôi có cái đầu thật tròn và hói dù khi đó anh còn rất trẻ!