Sunday, March 26, 2017

Mùa Xuân Canada * Canada Spring 2017
Công viên mùa xuân
Mùa xuân năm nay ở Canada bắt đầu từ ngày 20/3/2017! Đã gần một tuần trôi qua kể từ ngày lập xuân mà trời vẫn khi nóng khi lạnh! Lập xuân hôm trước thì hôm sau Mother Nature tặng cho Ottawa một trận tuyết kéo dài hơn một ngày! Chưa xong, vẫn còn lai rai vào vài ngày sau đó! Hôm qua buổi sáng trời nóng đã có lúc phải giảm hơi sưởi xuống! Đã có lúc phải dùng quạt hoặc mở hé cửa sổ.... Trời đẹp, nắng vàng óng ả buông tóc mây ngoài cửa sổ! Trong nhà , ngoài ngõ mọi người tười cười hớn hở dang tay ôm mùa xuân! Tuyết tan thành từng vũng nước chảy tràn xuống cống! Quá trưa, trời nổi gió, tuyết đông cứng lại và rồi trời tiếp tục lạnh, nhiệt độ chỉ có - 3 độ C nhưng độ buốt xuống tới - 10 độ C! Ông " thời tiết" còn cảnh báo có thể có freezing rain nữa chứ !
 Ơi Canada ... Mùa Xuân !
Đường lầy lội tuyết
Tuyết trước cửa nhà
Tuyết "dự trữ" vườn sau nhà!

Wednesday, March 22, 2017

Tuổi Già
Chẳng ai mong già mà cái "Già" nó cứ thản nhiên đến, lừng lững đến không thèm đếm xỉa gì sự ghét bỏ của người đời! Hình như càng ngày, người ta càng né tránh "Nó " hơn? Nó cứ việc hiện diện, người đời cứ việc tảng lờ, cứ tiếp tục những công việc hàng ngày như xưa, như cái thời " Đầu xanh, tuổi trẻ"!
Bà hàng xóm nhà tôi xuân xanh mới có... 89 vẫn đi giày cao gót, vẫn lái xe vun vút! Từ ngày ông chồng về xum họp tổ tiên, bà ở một mình trong căn nhà rộng thênh thang! Vẫn tự mình chăm sóc vườn hoa như... trai trẻ! Bà chỉ thuê người xúc tuyết vì trời quá lạnh! Các con bà đều có gia đình riêng ở cùng thành phố! Bà than phiền: " Các con tôi cứ làm như tôi cần phải bảo vệ giống đứa trẻ! Sáng sớm gọi phone, trưa gọi phone, tối gọi phone ... chỉ để hỏi : " Mẹ khỏe không? Mẹ ổn chứ" ? Tôi biết mà, chúng gọi phone để kiểm tra xem tôi còn sống hay đã chết như ngày xưa tôi kiểm tra bố mẹ tôi! Tôi bình thường mà, tôi vẫn ổn"!
Một lần, bà ngủ trưa quá đà! Cô út không liên lạc được trong vòng 30 phút! Cô gọi anh trai cầu cứu! Đợi thêm 15 phút vẫn " Án binh bất động" ! Hai anh em phóng xe đến nhà, xông thẳng vào phòng ngủ! Bà đang mơ màng giấc điệp bị các con đánh thức, bà càu nhàu: " Các con làm mất giấc ngủ của mẹ! Mẹ mới chợp mắt chưa tới ... 10 phút"!
Bà thấy phiền hà từ lúc bà bước sang tuổi 70! Cứ 3 năm luật buộc phải thi lại bằng lái xe một lần! Bước sang tuổi 80, bằng lái của bà chỉ còn giá trị trong vòng 2 năm! Lại lóc cóc đến trường thi bằng lái! Bà vẫn cứ thi để còn có cái chân chạy đi mua thực phẩm! Các con khuyên bà đừng lái xe nữa nguy hiểm vì ở tuổi bà, bà được quyền gọi xe dành cho người già đến chở bà đi bất cứ nơi nào bà muốn trong thành phố! Hoặc có thể gọi Taxi mà bà chỉ phải trả một số tiền tượng trưng không đáng kể! Phần còn lại, ông nhà nước chi! Bà không chịu! Bà thích tự do nên bà nài nỉ: " Cho mẹ thi bằng lái một lần nữa thôi"!
Lấy được bằng lái xe hơn 3 tuần thì bà mừng sinh nhật 90! Sau sinh nhật tự nhiên bà mắc chứng hay quên! Sợ nguy hiểm, các con bà bàn nhau đưa bà vào viện dưỡng lão! Bà không chịu rời xa căn nhà gần 70 năm sinh sống từ khi bà lập gia đình! Nhưng càng ngày trí nhớ của bà càng tồi tệ, hai người con phải đưa bà vào viện dưỡng lão ! Tại nơi đó, người ta chào đón bà nồng nhiệt, bà hài lòng và vui vẻ chấp nhận môi trường mới! Sáng sớm hôm sau bà phone cậu cả: " Tại sao con lại đưa mẹ vào đây? Chỗ này dành cho người già chứ đâu phải dành cho mẹ"? Cậu con phải khéo léo tìm cách giải thích để trì hoãn tình thế
Một tuần sau, vào buổi tối, bà gọi phone cho cô út: " Cám ơn các con đã đưa mẹ đến thăm trường học cũ của mẹ! Gặp lại bạn cũ , mẹ vui lắm! Mẹ đã cùng họ ôn lại kỷ niệm ngày xưa! Nhưng bây giờ muộn rồi, con đến đón mẹ về nhà để các bạn mẹ đi ngủ"!Cô út hoảng qua, gọi anh trai vấn kế! Anh trai nói: " Rồi mẹ sẽ quên"!
Bà quên thật, những lần sau các con vào thăm, bà vui vẻ chỉ dẫn các con đi thăm những ông bà cùng  viện dưỡng lão mà bà lầm tưởng là bạn cũ thời thơ ấu! Ai cũng vui, mọi người nói chuyện như pháo rang, rồi hát, rồi nhảy múa, cười rộn rã hồn nhiên như đang còn tuổi... Mẫu giáo!

Sunday, March 19, 2017

 Hà Nội

Bạn tôi, Thế Bình từ Hà nội mới gửi cho tôi bài thơ : Đêm Hà Nội! Tôi cũng vận dụng hết trí nhớ của mình để ... Thơ về thành phố trong mơ này của tôi!
***
Tôi được ghé thăm Hà nội đúng một lần khi tôi còn ở tuổi Teen! Đi theo lớp học để tham quan Thủ đô! Nếu không có lần ấy, có thể không bao giờ tôi được đặt chân đến nơi tôi đã từng mơ! Không biết các bạn cùng lớp tôi  có háo hức như tôi không? Đã có ai biết Hà nội, tận tường đường phố Hà nội như  thầy trưởng đoàn và lớp trưởng Đ N T ? Cả nhóm mấy đứa chúng tôi đứng sát co cụm bên nhau vì ngượng ngùng cho sự thiếu hiểu biết của mình! Và ai cũng sợ... Lạc đường! Sáng sớm tinh sương ông lớp trưởng đã ơi ới gọi chúng tôi ra nhanh lên tàu điện tham quan... Người đông ồn ào lại thêm vẫn còn ngái ngủ nên không nghe rõ ông nói đi tham quan nơi đâu! Hấp tấp cả đoàn chạy đuổi theo ông ... Lên tàu điện! Toa chật mà vẫn còn một nhóm đứng dưới đường chưa biết xoay sở ra sao! Ông nhảy xuống! Chúng tôi cũng vội nhảy xuống theo ông thì ông hét lên: " Cứ đứng trên đó, bao giờ bảo xuống hãy xuống" ! Thì ra, ông nhảy lên toa khác còn trống để lôi những bạn vẫn đứng dứơi đường  theo lên! Tôi cứ căng mắt nhìn đầu ông lấp ló ở toa trên để " Rình" mọi cử động của ông mà nương theo kẻo lạc mất ông thì... Chết! Ông nhân viên bán vé đi đến hỏi: " Đi đâu"? Chết rồi, biết đi đâu mà nói? Quay sang mấy cô bạn đứng kề bên thì các cô cũng ngoảnh mặt làm thinh trong khi ông nhân viên cứ hỏi dồn! Lấy hết can đảm ấp úng: " Anh cứ cho vé đi xa nhất"! Ông lẩm bẩm : " Đi đâu mà không biết thì đi đâu"?!!

ĐÊM HÀ NỘI

Bùi Thế Bình

Đêm Hà Nội lặng lẽ bước chân
Thành phố lung linh màu biển hiệu
Dòng xe cộ không còn diệu vợi
Phố thinh không, đón gió sông Hồng

Em có về phố cổ thức không!
Làn điệu chèo chao nghiêng góc phố
Những dấu chân giẫm nhòe vị phở
Giọng hề chèo bẻ cong mảnh trăng non

Hà Nội đêm con phố dài hơn
Đèn loang loáng len sâu ngõ nhỏ
Chiếc lá non cựa mình thở nhẹ
Gánh quà đêm, rao … nhớ bao đời

Chớm khuya, chợ đầu mối họp rồi
Vội vã ngược xuôi chuyến xe ba gác
Bụng mềm lép bữa cơm chiều đạm bạc
Những bao hàng đè nặng lo toan

Chân mưu sinh tất bật dọc ngang
Hạ xuống nâng lên chị Su hào nhăn mặt
Chú Khoai tây ngơ ngác tròn lấm đất
Bác Hành hoa lim rim gật râu dài

Đêm đã tàn, khô khốc mõ ban mai
Hồ Tây thở, sương mờ thành phố
Rau rủ hoa ngập tràn ngõ chợ
Hạt sương nhòe, đêm Hà Nội xốn xang…


***
Từ "Đêm Hà Nội" hôm nay của bạn tôi, người sống ở Hà nội và am hiểu Hà nội viết về dòng chảy ngược xuôi của người Hà nội! Tôi nhớ lại giấc mơ tuổi Teen của tôi về Hà nội và những trải nghiệm qua 1 lần tham quan Hà nội vẻn vẹn 3 ngày đã thu lượm được những gì về Hà nội so sánh với "Đêm Hà Nội" ! Dẫu rằng đây là một sự so sánh hết sức khập khiễng về mọi mặt nhưng ít nhất, nó cũng thể hiện một ước mơ, một sự tưởng tượng của tuổi trẻ thập niên 70 về Thủ đô qua bài "Hà nội" .

Hà Nội

Hà nội trong tôi thuở thiếu thời
Đèn đêm huyền ảo chỉ mơ thôi
Mơ về nơi ấy xa xôi lắm
Không chỗ cho ta kẻ lạ lùng!

Thế rồi một sớm mùa thu ấy
Theo lớp theo đoàn ghé Thủ đô
Như ngưòi trong rừng đi xuống phố
Ngơ ngác nai vàng lạc lá thu

Hà nội trong tôi nhớ những gì?
Ánh đèn rực rỡ sáng tinh hoa
Phố phường xa lạ người xa lạ
Tàu điện xẹt qua giật thót tim!

Hà nội ngày xưa trong mắt tôi
Phồn hoa đô hội chẳng cho mình
Cổng trường đại học cao vời vợi
Ghé thăm chỉ để ghé thăm thôi!

Biết đâu Hà nội mùa hoa sữa
Thơm nồng hương cốm quyện hương sen
Hồ Tây sương phủ sương mờ ảo
Du khách năm xưa lại ghé thăm?
L L . Ottawa 15/3/2017.


Tuesday, March 14, 2017

Giảm Cân * Diet
Cân ... Cơm !
Cô bạn FB than từ tết đến giờ cô cứ tăng cân vùn vụt! Nhìn lại những ảnh cô post thấy cô ăn xả láng! Hôm nay bún mẹt, ngày mai BBQ! Liên hoan, tiệc tùng liên miên không tăng cân mới lạ! Tôi kể cô nghe chuyện bà mập giảm cân mà hầu như chúng ta đều biết khi bà được bác sĩ " Bóp miệng" bằng lời phán xanh rờn: " Bắt đầu từ ngày mai, mỗi bữa  bà chỉ được ăn 2 lát bánh mì mỏng"! Bà đã cẩn thận hỏi lại bác sĩ: " Thưa bác sĩ, 2 lát bánh mì đó em ăn trước hay sau bữa ăn ạ"!?
Bà bạn tôi cũng mát da mát thịt nên bà đến gặp bác sĩ! Ông phát cho bà cái cân, bà hào hứng lắm! Đến thăm bà tận mắt nhìn bà cân... Cơm mà sốt ruột! Bà thêm vào vài hạt khi chưa đủ rồi bớt ra vài hạt khi thấy hơi ... Quá tải! Thà bà đếm từng hạt còn nhanh hơn cân! Sau 6 tháng kiên trì theo đơn bác sĩ, bà giảm được ... 1/2  kg! Không thấy bà vui mà bà uể oải với cách ăn uống này! Bà bỏ quách, bà ăn bù cho bõ 6 tháng vất vả cực nhọc cân cơm! Tôi ngỏ ý xin bà cái cân kẻo bà bỏ uổng mà không kịp, bà quăng nó vào thùng rác từ lâu rồi!
Phái nữ giảm cân như vậy còn phái nam thì sao? Tôi tìm trong mạng đọc ngay tin nóng hổi và thấy cảm phục sát đất anh chàng nọ giảm cân! Hơn đứt các bà! Giảm thực sự, giảm theo đúng ý... Chàng!
Anh chàng này cũng dò trong mạng như tôi và tìm được công ty giảm béo với lời hứa chắc như đinh đóng cột: Trả lại tiền hoàn toàn nếu không đảm bảo số lượng cân giảm theo ý thân chủ! Anh gọi phone đăng ký gói nhẹ nhất : 5 ngày giảm 5 cân Anh ( 1 cân Anh bằng 0.453592 kg) . Sáng sớm hôm sau, chuông nhà reo anh mở  cửa thấy một cô gái tóc vàng xinh đẹp với thân hình hấp dẫn mặc bộ quần áo dệt bằng không khí! Chân cô đi đôi giày thể thao! Trên cổ cô đeo tấm bảng vơí dòng chữ : Nếu anh bắt được tôi, tôi sẽ thuộc về anh! Cô gái giới thiệu cô là người của công ty cử đến thực hiện chương trình giảm béo cho anh! Cô dạy anh cách thức thực hiện! Khi anh đã sẵn sàng, cô chạy, anh đuổi theo! Mệt đứt hơi nhưng anh vẫn cố gắng không bỏ cuộc! Tuy nhiên, anh không thể bắt được cô gái! Sau 5 ngày, anh giảm được 10 cân Anh! Tinh thần phấn chấn hơn, anh đăng ký tiếp chương trình 7 ngày giảm 15 cân Anh!  Cô gái thứ hai không những đẹp hơn cô thứ nhất mà còn rất sexy! Cô cũng mặc " đồng phục" không khí,  đeo tấm bảng hệt như cô gái trước và đi giày thể thao! Cuộc đuổi bắt đầy hào hứng suốt 7 ngày và anh vẫn thua cuộc nhưng anh giảm được 20 cân Anh! Hoàn toàn hài lòng với công ty và bản thân! Anh đăng ký khóa cao nhất: 7 ngày giảm 25 cân Anh! Hồi hộp chờ đợi người của công ty  đến! Chuông vừa reo anh đã lao ra mở cửa! Lừng lững trước mắt anh là một chàng lực sĩ vai u thịt bắp nổi cuồn cuộn! Cũng mặc quần áo không khí, cũng đeo giầy thể thao và tấm bảng với dòng chữ: Nếu tôi bắt được anh, anh sẽ thuộc về tôi!
Phái nữ cần học tinh thần thể thao và ý chí của anh chảng giảm béo này vì sau 7 ngày, anh đã giảm được ... 75 cân Anh!!!