Hà Nội
Bạn tôi, Thế Bình từ Hà nội mới gửi cho tôi bài thơ : Đêm Hà
Nội! Tôi cũng vận dụng hết trí nhớ của mình để ... Thơ về thành phố trong mơ
này của tôi!
***
Tôi được ghé thăm Hà nội đúng một lần khi tôi còn ở tuổi
Teen! Đi theo lớp học để tham quan Thủ đô! Nếu không có lần ấy, có thể không
bao giờ tôi được đặt chân đến nơi tôi đã từng mơ! Không biết các bạn cùng lớp
tôi có háo hức như tôi không? Đã có ai
biết Hà nội, tận tường đường phố Hà nội như
thầy trưởng đoàn và lớp trưởng Đ N T ? Cả nhóm mấy đứa chúng tôi đứng
sát co cụm bên nhau vì ngượng ngùng cho sự thiếu hiểu biết của mình! Và ai cũng
sợ... Lạc đường! Sáng sớm tinh sương ông lớp trưởng đã ơi ới gọi chúng tôi ra
nhanh lên tàu điện tham quan... Người đông ồn ào lại thêm vẫn còn ngái ngủ nên
không nghe rõ ông nói đi tham quan nơi đâu! Hấp tấp cả đoàn chạy đuổi theo ông
... Lên tàu điện! Toa chật mà vẫn còn một nhóm đứng dưới đường chưa biết xoay sở
ra sao! Ông nhảy xuống! Chúng tôi cũng vội nhảy xuống theo ông thì ông hét lên:
" Cứ đứng trên đó, bao giờ bảo xuống hãy xuống" ! Thì ra, ông nhảy
lên toa khác còn trống để lôi những bạn vẫn đứng dứơi đường theo lên! Tôi cứ căng mắt nhìn đầu ông lấp ló ở
toa trên để " Rình" mọi cử động của ông mà nương theo kẻo lạc mất ông
thì... Chết! Ông nhân viên bán vé đi đến hỏi: " Đi đâu"? Chết rồi, biết
đi đâu mà nói? Quay sang mấy cô bạn đứng kề bên thì các cô cũng ngoảnh mặt làm
thinh trong khi ông nhân viên cứ hỏi dồn! Lấy hết can đảm ấp úng: " Anh cứ
cho vé đi xa nhất"! Ông lẩm bẩm : " Đi đâu mà không biết thì đi
đâu"?!!
ĐÊM HÀ NỘI
Bùi Thế Bình
Đêm Hà Nội lặng lẽ bước chân
Thành phố lung linh màu biển hiệu
Dòng xe cộ không còn diệu vợi
Phố thinh không, đón gió sông Hồng
Em có về phố cổ thức không!
Làn điệu chèo chao nghiêng góc phố
Những dấu chân giẫm nhòe vị phở
Giọng hề chèo bẻ cong mảnh trăng non
Hà Nội đêm con phố dài hơn
Đèn loang loáng len sâu ngõ nhỏ
Chiếc lá non cựa mình thở nhẹ
Gánh quà đêm, rao … nhớ bao đời
Chớm khuya, chợ đầu mối họp rồi
Vội vã ngược xuôi chuyến xe ba gác
Bụng mềm lép bữa cơm chiều đạm bạc
Những bao hàng đè nặng lo toan
Chân mưu sinh tất bật dọc ngang
Hạ xuống nâng lên chị Su hào nhăn mặt
Chú Khoai tây ngơ ngác tròn lấm đất
Bác Hành hoa lim rim gật râu dài
Đêm đã tàn, khô khốc mõ ban mai
Hồ Tây thở, sương mờ thành phố
Rau rủ hoa ngập tràn ngõ chợ
Hạt sương nhòe, đêm Hà Nội xốn xang…
***
Từ "Đêm Hà Nội" hôm nay của bạn tôi, người sống ở
Hà nội và am hiểu Hà nội viết về dòng chảy ngược xuôi của người Hà nội! Tôi nhớ
lại giấc mơ tuổi Teen của tôi về Hà nội và những trải nghiệm qua 1 lần tham
quan Hà nội vẻn vẹn 3 ngày đã thu lượm được những gì về Hà
nội so sánh với "Đêm Hà Nội" ! Dẫu rằng đây là một sự so sánh hết sức
khập khiễng về mọi mặt nhưng ít nhất, nó cũng thể hiện một ước mơ, một sự
tưởng tượng của tuổi trẻ thập niên 70 về Thủ đô qua bài "Hà nội" .
Hà Nội
Hà nội trong tôi thuở thiếu thời
Đèn đêm huyền ảo chỉ mơ thôi
Mơ về nơi ấy xa xôi lắm
Không chỗ cho ta kẻ lạ lùng!
Thế rồi một sớm mùa thu ấy
Theo lớp theo đoàn ghé Thủ đô
Như ngưòi trong rừng đi xuống phố
Ngơ ngác nai vàng lạc lá thu
Hà nội trong tôi nhớ những gì?
Ánh đèn rực rỡ sáng tinh hoa
Phố phường xa lạ người xa lạ
Tàu điện xẹt qua giật thót tim!
Hà nội ngày xưa trong mắt tôi
Phồn hoa đô hội chẳng cho mình
Cổng trường đại học cao vời vợi
Ghé thăm chỉ để ghé thăm thôi!
Biết đâu Hà nội mùa hoa sữa
Thơm nồng hương cốm quyện hương sen
Hồ Tây sương phủ sương mờ ảo
Du khách năm xưa lại ghé thăm?
L L . Ottawa 15/3/2017.