Saturday, April 14, 2018


Dịu Dàng


Chứng  kiến màn  khẩu chiến bất phân thắng bại của đôi uyên ương... Già . Cô gái trẻ ngây thơ nhận xét : "  Nếu bà vợ cứ dịu dàng ngọt ngào thì làm gì có chuyện cãi cọ xảy ra"? Tôi hỏi lại : " Tại sao cháu biết bà vợ không muốn dịu dàng, ngọt ngào"? Cô trả lời : " Cháu chứng kiến từ đầu nên cháu biết! Bà toàn dùng những lời thô tục, nặng nề khiêu khích khiến ông chồng nổi cáu rồi cả hai cùng mất bình tĩnh , cùng ăn miếng trả miếng cho nhau không bên nào chịu bên nào! Cháu thấy nếu người phụ nữ  lúc nào cũng dịu dàng thị không khí gia đình sẽ đầm ấm, vui vẻ. Sau này có gia đình , cháu sẽ giữ gìn hạnh phúc của mình bằng cách đó"!
 Tôi nhìn vào đôi mắt trong veo của cô bé biết cô nói rất thật lòng! Thật lòng như hầu hết tất cả những cô gái trẻ mới bước chân vào đời! Thật lòng như tâm trạng của tôi khi tôi bằng tuổi cô! Cô đang vẽ một bức tranh gia đình đầy màu hồng giống như  tôi và những cô gái khác  đã từng vẽ với quyết tâm sẽ : Không- giống- người- đàn- bà- kia !
Ở lứa tuổi cô, tôi từng có cái nhìn như cô! Tôi luôn phê phán kịch liệt những người đàn bà thiếu dịu dàng! Tôi luôn cho rằng nét duyên dáng nhất của người phụ nữ là ngọt ngào, mềm mại ! Nó tạo lên sự khác biệt giữa Nam và Nữ! Nó là đặc tính " trời cho"  người phụ nữ! Không có nó, người phụ nữ chẳng khác gì nam giới! Thế nên, tôi rất hiểu cô! Tôi thầm mong cô đạt được giấc mơ màu hồng của mình.
Tôi không may mắn nên chỉ được chứng kiến một người phụ nữ như vậy! Độ dịu dàng, ngọt ngào của chị tăng dần theo năm tháng! Nhà chị không chỉ là túp lều... lý tưởng  như hầu hết chúng ta mà là một... mansion! Chị cho tôi xem ảnh vườn nhà chị và mời tôi ghé thăm khi có dịp! Tôi chẳng bao giờ " Có dịp"  vì tôi nhận thấy ranh giới khác biệt giữa chúng tôi dù tôi biết anh chị thật tình và họ không bao giờ để ý đến điều đó!Tuy nhiên, tôi rất tiếc mình đã bỏ lỡ cơ hội ngắm 1000 bông Tulips đủ màu sắc trong vườn nhà chị uốn lượn tuyệt mĩ theo cây cầu cong sơn trắng tô điểm bởi hàng trăm khóm hồng! Và liễu, và thông... Riêng thông vườn nhà chị sơ sơ có...100 cây ! Chị biết chính xác số lượng thông vì : " Chị không tự trồng được thông mà phải thuê  công ty nên chị nhớ"! Chị nói : " Những ngày ấm hết giờ làm anh  về nhà anh chị  ra vườn ngồi ngắm hoa nhiều hôm quên cả nấu ăn! Cứ ngồi mãi ngoài vườn  chẳng muốn vào nhà, em ạ"!
Nhìn chị và tôi say mê ngắm ảnh vườn hoa, ảnh chị chăm bón, thư giãn  trong vườn hoa do chồng chị chụp. Anh chồng ( lứa tuổi 70 hiện tại) cười hiền hậu và âu yếm nhìn vợ! Anh bảo tôi : " Em đến thăm vườn nhà anh chị đi! Tha hồ cho em chụp ảnh".
Anh là người có chỗ đứng tốt trong xã hội và rất bình dân nên hầu hết người Việt ở Ottawa đều biết anh chị và ai cũng nhận xét : " Bà ấy lúc nào cũng tươi như hoa vì được chồng yêu chiều như ngày mới cưới"!
Thực ra, những người thuộc tầng lớp trung lưu hoặc cao hơn  anh chị không ít nhưng giữ đuợc hạnh phúc ngọt ngào như anh chị quả là có thể đếm trên đầu ngón tay!
Nếu cô gái với đôi mắt trong veo ngây thơ kia phê phán những người phụ nữ đã đánh mất nét dịu dàng, ngọt ngào thời con gái thì tôi lại lên án những người đàn ông đã lấy cắp và hủy diệt cái ngây thơ, duyên dáng ngọt ngào của người phụ nữ! Đáng buồn thay họ không hề biết điều này mà họ lại ngạc nhiên không hiểu tại sao người  bạn đời của họ lại thay đổi tính khác hẳn cô thiếu nữ duyên dáng, e lệ  năm xưa họ đã từng yêu?


Monday, April 2, 2018



Những nghi vấn về TTKH và Hai Sắc Hoa Tigon


Hai sắc hoa Tigon đi vào lòng người kể từ khi bài thơ được đăng trên Tiểu thuyết thứ bẩy vào giữa năm 1937 đến tận bây giờ! Rất nhiều giả thuyết phỏng đoán về tác giả bài thơ này nhưng nhìn chung, hầu như mọi ý kiến đều cho rằng tác giả là nữ và tên là Trần Thị Khánh! Xin nhắc lại những câu thơ đã làm cho chúng ta chắc chắn tác giả PHẢI LÀ NỮ:

" Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng" ( Hai sắc hoa Tigon)!

 " Biết đâu tôi một tâm hồn héo?
 Bên cạnh chồng Nghiêm luống tuổi rồi!" ( Bài thơ thứ nhất)!

 " Tháng ngày miễn cưỡng em đan
 Kéo dài một chiếc áo Lam cho chồng" (Bài thơ đan áo)!

 " Chỉ có ba người được đọc riêng
 Bài thơ đan áo của chồng em" ( Bài thơ cuối cùng)

Thì rõ ràng nội dung và cách xưng hô trong cả bốn bài thơ đều thể hiện tác giả là phụ nữ nhưng có ai cấm tác giả nam giới giả danh phụ nữ để làm thơ tình đâu?
Riêng tôi có một vài nghi vấn về vấn đề này! Thứ nhất, nếu TTKH là nữ đã từng yêu một thi sĩ ở cái thời " Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" thì cái chuyện yêu đương lén lút bà phải giấu không cho cha mẹ biết! Nhất là khi đã có chồng càng phải chôn kín vĩnh viễn điều này vì nếu lộ ra, vị thế của người vợ, người con dâu trong gia đình sẽ ra sao ? Đó là chưa kể , gia đình cha mẹ bà cũng như bị vết bùn nhơ làm vẩn đục nề nếp, gia phong của gia đình "lễ giáo" ! Mấy bài thơ của bà chứng tỏ bà có nền học vấn vững chắc và có lẽ bà thừa thông minh để không làm chuyện dại dột! Mà giả sử có dại dột đi nữa thì cũng chỉ một lần mà thôi! Đằng này, bà có tới 3 bài thơ do bà tự nguyện gửi đăng (chỉ riêng bài Đan áo do nhà thơ Thâm Tâm tự đăng) ! Không lẽ chồng bà không biết chữ? Lại nữa, nếu tên bà là Trần Thị Khánh như mọi người nói thì tuy bà không viết thẳng tên mà viết tắt nhưng những chữ viết tắt ấy chỉ khó đoán cho kẻ ngoại cuộc còn người trong cuộc không lẽ chẳng nghi ngờ? Vô lý, ngay bài thơ Hai sắc hoa Tigon bà đã cho chúng ta biết:
 " Chồng tôi cũng biết tôi thương nhớ
 người ấy, cho nên vẫn hững hờ"!
 Nghĩa là chồng bà biết bà đã có người yêu và tỏ thái độ lạnh nhạt mà bà vẫn công khai chuyện tình cũ giữa thanh thiên bạch nhật khác gì bà đổ thêm dầu vào lửa để thiêu đốt gia đình nhỏ của bà cho dù bà chẳng có tình yêu với chồng? Có người đàn ông nào có thể chịu đựng được vợ của mình lại công khai bày tỏ tình cảm với người xưa cũ ? Có người phụ nữ nào dám công khai phô bày tình yêu của mình với người yêu cũ cho thiên hạ mổ xẻ? Thời đại chúng ta đang sống bây giờ cởi mở hơn, nam nữ kết hôn phần lớn có tình yêu nhưng đã mấy người dám nói thật tình cảm nồng thắm về người cũ của mình cho vợ ( chồng) biết? Thế mà thập niên 1937 TTKH đã thổ lộ tình cảm sâu đậm nhớ nhung vẫn dành cho Người ấy trên mặt báo:
" Tôi biết làm sao được hỡi trời
Giận anh không nỡ nhớ không thôi" ( Bài thơ cuối cùng)
Có chồng vẫn nhớ người xưa cũ! Chuyện tình cảm ai cũng vậy nhưng nỗi nhớ ấy có ai dám phô bày! Lại còn cho chồng và thiên hạ biết trong tim mình chỉ dành chỗ cho người đàn ông không phải là chồng! Các đấng nam nhi thời nay làm ơn cho tôi biết là các ngài có chịu đựng được điều này không? Có những cặp đã chung sống gần nhau tới đầu bạc , con cháu đầy nhà mà thấy phe kia tự dưng thẫn thờ là đã cảm thấy bị tổn thuơng, bị xúc phạm. .. Quá khứ của người bạn đồng sàng dù dấu kỹ cách mấy cũng bị phanh phui! Chỉ cần một câu nói bóng gió hoặc một sự trùng lặp vô tình được nhắc lại cũng khiến cho phe này giật mình còn phe kia ... hậm hực cho " Cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt"! Rồi thì đứa ngủ trên giường, đứa nằm... xó bếp chẳng muốn nhìn mặt nhau. Gay cấn thế nên phần lớn người ta tránh nhắc lại chuyện cũ để khỏi làm tổn thương lẫn nhau. Trong nhà đã vậy, ngoài ngõ lại càng phải né tránh tuyệt đối vì sự dị nghị của thiên hạ như một nỗi nhục không thể rửa được liên lụy đến cả cha mẹ, con cái... Thế nhưng, TTKH lại " loa" cho cả thiên hạ biết CHUYỆN CŨ CỦA MÌNH ! Công khai cho thiên hạ biết mình không có tình yêu với chồng mà trong tim chỉ dành chỗ cho Người ấy! Có người chồng nào chịu được nỗi nhục này và có người vợ nào dám bày tỏ nỗi lòng mình theo kiểu này trước bàn dân thiên hạ?

" Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người" ( Hai sắc hoa Ti gôn)

 " Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ
Người ấy ghi lòng : " Vẫn nhớ em!" ( Bài thơ thứ nhất )

 " Tuy thế, tôi tin vẫn có người
Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
Biết đâu tôi một tâm hồn héo
Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!" ( Bài thơ thứ nhất)

" Ai đem lễ giáo giam em?
Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời..." ( Bài thơ cuối cùng)

Tôi biết luận bàn về đề tài này phải dành cho những bậc kiến thức thâm sâu với những tập tài liệu nghiên cứu khổng lồ may ra mới tìm được câu trả lời! Các nhà văn, thơ, trí thức... đã đào bới từ sau khi " Hai sắc hoa Ti gôn" được đăng năm 1937! Lúc đó, nhân chứng, vật chứng còn nóng hổi mà họ phải bó tay thì thế hệ chúng ta chỉ làm công việc " khảo cổ" xem xét, phỏng đoán tàn dư lại không có máy móc dò tìm thì kết quả sẽ như thế nào? !
 Vẫn biết TTKH là thật, chuyện tình là thật! Thật không phải riêng cho TTKH mà nó như là mẫu số chung cho rất nhiều người ! Là chuyện tình đẫm nước mắt của những cặp yêu nhau rồi phải xa nhau ! Kết cục có thể khác nhau nhưng cái màn thương nhớ tưởng có thể chết được khi xa nhau lại rất thực! Vì rất thực nên ai cũng nhìn thấy hình bóng mình trong " Hai sắc hoa Ti gon" để khóc thương cùng nó! Chỉ một điều duy nhất riêng TTKH viết về nó hay nhất, trung thực nhất, phản ánh đúng tâm trạng nhất nên những người cùng hoàn cảnh tìm thấy mình trong đó rồi khóc thương cho mình , cho người...
 Một người thông minh như TTKH ở bối cảnh này không thể tự tay giáng cho mình, cho chồng, cho thân nhân một cái tát! Không dám sỉ nhục dòng họ cả hai bên! Đã cam lòng theo sự sắp đặt của gia đình bà phải ép lòng chịu đựng cho hết cuộc đời! Bà đã không dám phản kháng! Không dám tháo tung dây buộc bằng cách ly dị! Cách giải phóng cuộc đời mình đơn giản nhất mà bà không dám thực hiện thì liệu bà có dám công khai cuộc tình để dồn mình và thân nhân vào đường cùng không? Hiểu nỗi lòng bà nhiều nhất là chồng bà, "Người ấy" và gia đình bà! Có thể một vài bạn thân thích của bà nữa! Bà không viết bài thơ này! Chồng bà dĩ nhiên không và gia đình lại càng tuyệt nhiên không thể " Bôi gio trát trấu" vào mặt mình và làm tan vỡ gia đình con gái! Và cũng chẳng ai cấm được " Người ấy" của bà viết vì uất hận cho cả hai hoặc viết vì " Không ăn được thì đạp đổ"!?...
Riêng tôi, tôi không tin, không bao giờ tin một người phụ nữ bình thường có thể thổ lộ tình yêu cũ vẫn "dấu trong tim" của mình trước công luận nói chi đến việc công khai tỏ cho thiên hạ biết mình không có chỗ nào trong tim dành cho chồng!!

Sunday, March 25, 2018


Spring Is In The Air !* Mùa xuân đã đến!
Ngày thứ 6 của mùa xuân! Trời nắng ấm, tuyết sau vườn tan dần! Cho mấy giò Lan ra tắm nắng trên  tuyết! Nắng gần tắt, ra ngoài rước chúng vào nhà thì tuyết tan đã kéo Lan chìm trong tuyết! May thay mấy cành lá và hoa vẫn còn lấp ló vẫy tay cầu cứu! Mùa xuân đã đến!


Sunday, March 11, 2018

Saint Patrick's Day * Ngày Thánh Patrick
 Ngày Thánh Patrick là ngày lễ hội tôn giáo trên đường phố tổ chức khi trời sắp sang xuân! Thánh Patrick là tu sĩ và nhà truyền giáo. Sinh thời, ông làm giám mục cai quản vùng Bắc và Tây của đảo Ireland. Ông được phong thánh ở thế kỷ thứ 7 ( Wikipedia).
Chúng ta cùng theo chân những người Irish trong lễ hội ăn mừng và kỷ niệm ngày Saint Patrick ở thủ đô Ottawa ngày 10/3/2018 trong sắc áo màu xanh đặc trưng của ngày này.

Sunday, March 4, 2018

CỦA CHỒNG CÔNG VỢ

Cô bạn tôi lúc còn trẻ có tính hay nũng nịu muốn chồng cưng chiều mọi nơi mọi lúc! Thuở mới lập nghiệp anh chồng làm phụ bếp cho một tiệm ăn nhỏ còn cô vợ làm thợ.... Sơn móng tay! Dĩ nhiên thu nhập hàng tháng của cô hơn đứt chồng rất nhiều vì cái nghề làm đẹp ngoài tiền lương lại còn tiền Típ khách cho hậu hĩnh! Tiền trong tay sẵn, muốn mua gì chẳng được nhưng hai vợ chồng son tính toán nên mua nhà trước rồi mới chi tiêu lặt vặt! Cả hai cùng" tâm đầu ý hợp" nên chẳng mấy lúc mộng ước cái tổ ấm riêng tư đã gần kề!
 Nhưng vào những ngày Valentine, ngày phụ nữ, ngày giáng sinh... thấy những ông bồ, ông chồng của các cô Nail khác tới tấp ôm hoa, quà tặng đến cho nửa của mình còn cô " Ngồi chơi sơi nước" cũng tủi nên cô quên mất kế hoạch tiết kiệm tiền mua nhà mà đâm oán ông chồng chẳng biết ga lăng như chồng người! Có cô tương đối vô duyên lại chẳng chịu khó còn được bồ vác cái nhẫn kim cương đến tiệm rồi quì gối xuống cầu hôn! Sau đó cô kia còn kênh kiệu đưa bàn tay có cái nhẫn đính hôn cho mọi người ngắm để rồi các cô so bì nhẫn ai đẹp nhất thì các cô đồng nghiêp mới phát hiện ra cô ... Không có nhẫn kim cương đeo ở ngón áp út bàn tay trái như một dấu hiệu cảnh báo ai muốn mon men phải tránh xa vì Hoa đã có chủ! Các cô bạn đồng nghiệp rất ngạc nhiên hỏi tại sao cô không có nhẫn khi cô đã có chồng ? Rồi họ nghi ngờ có thể chồng cô không thực lòng, không muốn cưới cô... Chẳng lẽ cô phải đưa tờ giấy kết hôn ra trình làng?
Hiểu nỗi ấm ức của vợ mà Valentine đã qua nên anh chồng rình ngày ...Phụ nữ! Cũng đóng bộ như chú rể! Cũng bí mật như những chàng trai ga lăng khác! Anh chồng chức vụ .... phụ bếp báo trước cho bà xếp cửa hàng biết kế hoạch để gây bất ngờ cho vợ nên bà sắp sẵn một bó hồng đỏ để sau đó thay mặt mọi người tặng cô! Gần cuối giờ làm, đang lúi húi chuẩn bị ra về thì anh chồng xuất hiện và... quì gối như... tài tử trước mặt cô! Còn ga lăng hơn cả bồ của con bé vô duyên hôm trước! Các bạn đồng nghiệp được bà xếp rỉ tai từ trước nên đã đứng quây vòng quanh cô! Lúng túng, ngượng ngùng vì lần đầu tiên cô rơi vào trường hợp này nên bà xếp phải vào phụ tá ông chồng... xin ngón áp út bàn tay trái người đep để chồng lồng vào một cái nhẫn kim cương... Như người ta trong tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo, tiếng reo hò cổ vũ của mọi người! Nước mắt cô trào ra vì vui và cảm động!
30 ngày sau, hóa đơn tính tiền nhẫn từ ngân hàng gửi đến nhà! Cô gần ngất xỉu! Tiền chi cho nhẫn mất đứt 1/3 tiền tiết kiệm vợ chồng dành để mua nhà! " Của chồng công vợ" là đây!
 Ngày 8/3 đã gần kề! Xin chúc các bóng hồng nhận được nhiều tình cảm , tình yêu được thực tế hóa bằng... quà tặng! Và xin đừng ngất xỉu như bạn tôi!

Sunday, January 14, 2018

Hog's Back 14/1/2018.

Saturday, January 6, 2018

Sự Trong sáng Của Tiếng Việt
Bảng chữ cái này có thể không hoàn chỉnh theo chuẩn mới! Nhờ bạn đọc sửa giúp! Xin cảm ơn! 
Khi còn là học trò ngồi dưới mái trường, tôi được các thầy cô rèn chữ viết ngay ngắn, rõ ràng! Lớn hơn chút được uốn nắn tập viết những câu văn đơn giản, tránh tối đa sự vay mượn những từ, chữ không thuần Việt! Rồi dần dần, đã trở thành một thói quen mà các thầy cô giảng : " Đó là sự bảo tồn , giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt"!
Hình như đã là người Việt! Đã là những học trò ngồi dưới mái trường VN hầu như ai cũng thấm nhuần điều đó! Ai cũng coi đây là lẽ tự nhiên mình cần tuân thủ dù chỉ viết một lá thư trong phạm vi riêng tư giữa những người bạn, người thân... nói chi đến việc viết trước công chúng thì sự thận trong về từ ngữ được nhân lên gấp bội! Chắc hẳn khi đắn đo cân nhắc từ ngữ thích hợp trong một bài viết, chưa chắc chúng ta nghĩ đến trách nhiệm cao cả " Giữ gìn sự trong sáng" mà chúng ta chỉ tâm niệm viết sao cho đúng với những gì đã được học! Nhưng đó cũng là một động thái vô tình giúp cho việc bảo tồn sự trong sáng của chữ Việt rồi! Cần gì phải "đao to búa lớn" hô khẩu hiệu rằng tôi đang làm việc lớn lao cho dân tộc, cho đất nước?
Ý thức đó đã được hầu hết người Việt giữ gìn dù họ ở bất cứ nơi nào trên trái đất! Dù có thể họ đã rời xa VN vài ba chục năm... Ta chỉ cần điểm qua vài tờ báo tiếng Việt hải ngoại là có thể yên tâm về sự trong sáng của tiếng Việt đã theo chân người Việt đi khắp nơi trên thế giới!
 Nhưng, nếu ta lạc bước vào FB ( Tôi thường ví nó như tờ báo công cộng dành cho mọi tầng lớp trong XH) nơi đăng đàn của tất cả mọi người! Nơi chúng ta đăng ảnh, viết văn, làm thơ, ghi cảm nghĩ về một sự kiện, một hình ảnh.... ta lại thấy hoang mang vì hình như chữ Việt đang bị lạm dụng? Hình như người ta đang cố tình "phát minh" ra những kiểu chữ viết mới? Để làm gì?? Để khoe sự hiểu biết của mình? Để chứng tỏ ta có đầu óc sáng tạo? Để chứng minh cho mọi người biết ta là người sống theo trào lưu mới??!
Nếu những người sử dụng từ ngữ cố tình viết sai lệch này là lớp trẻ, ta sẵn sàng tha thứ! Tha thứ nhưng không có nghĩa là chấp nhận! Tha thứ vì họ còn trẻ và tuổi trẻ thì sự bồng bột , hăng say chạy theo trào lưu mới một cách vô tư! Nhưng theo thời gian, khi sự bồng bột giảm dần thay thế bằng đắn đo, chín chắn, họ sẽ loại bỏ những gì họ thấy không thích hợp! Đáng buồn là tôi phải đọc hàng ngày trên FB những từ ngữ sai lệch được viết bởi rất nhiều người đã... Hưu trong đó có những người đã từng cầm phấn viết lên bảng đen! Tôi tự hỏi họ có nhận thức được những gì họ viết? Chắc là không vì nếu nhận thức được, họ đã chẳng viết?
Và với dòng suy nghĩ loanh quanh này, tôi giật mình tự hỏi khi còn đương chức, họ đã "Viết" như thế nào vào tâm hồn non nớt đang nắn nót từng nét chữ vụng về trên trang giấy trắng tinh vừa mở rộng? Xin nhặt vài chữ mới phát minh người ta dùng trên FB : Xinh - Xênh! Đẹp trai - Đẹp choai! Thế thôi - Thế thui! Trời - Zời! Rồi- Rùi! Yêu - Iu, iêu ! Đấy - đới! Lúc nọ lúc kia - Lúc lọ lúc chai! Giờ - zừ! Chả đúng - Chạ đúng! Ra - Za !Hiểu - Hỉu! Ngủ - Ngụ! Không biết - Không bít! Luôn - Lun!...
Hy vọng nhận được ý kiến đóng góp thêm của bạn đọc ! Xin cảm ơn!