Pink Lake * Hồ Hồng
Từ trung tâm phố đến Pink Lake khoảng 15 Km đường dốc hai bên là rừng cây. Con đường độc đạo này có 2 làn đường xuôi ngược duy nhất với phương tiện giao thông chủ yếu là xe nhà và xe đạp! Thỉnh thoảng bắt gặp xe máy. Chưa bao giờ tôi nhìn thấy xe Bus hoặc Taxi. Thế mà hôm qua tôi gặp một cậu thanh niên cỡ chừng dưới 30 tuổi... cuốc bộ! Tôi không gặp cậu lúc cậu... bò từ phố lên con dốc cứ thoai thoải dài 15 Km mà tôi gặp cậu ở bãi đậu xe trong rừng lúc hơn 4 giờ chiều sau khi tôi đã đi quanh lake một vòng rồi ra xe về nhà. Ông bạn đồng sàng của tôi đã ngồi sẵn trong xe kiên nhẫn chờ tôi đang tiếc rẻ nấn ná chụp thêm vài tia nắng sắp tắt ở bìa rừng. Cậu trẻ tuổi đi từ phía sau tôi lên tiếng: " Excuse me * Xin lỗi "? Tôi quay lại nhìn và chờ đợi, cậu hỏi : " Có phải bà chuẩn bị xuống núi"?Tôi trả lời : " Vâng, ông muốn gì"? " Bà có thể cho tôi đi nhờ xe xuống núi"? Sự cảnh giác cao độ khiến tôi suy nghĩ một chút rồi ngập ngừng : " Tôi rất tiếc, tôi xin lỗi"! Vẻ bối rối, thất vọng thoáng hiện trên mặt nhưng cậu vẫn nhã nhặn cảm ơn tôi. Tôi đi nhanh về xe của mình với tâm trạng đầy áy náy! Ngồi trong xe, ông chồng vấn : " Cậu đó hỏi gì vậy"? Tôi thuật lại thì ông trầm ngâm rồi đảo mắt nhìn bãi đậu xe chỉ còn leo teo vài cái và nắng đã gần tắt. Chúng tôi nhìn thấy cậu trẻ tiến đến xe một cô gái khác hỏi rồi cậu lại lầm lũi quay đi. Thấy xe vẫn " Dậm chân tại chỗ" , tôi giục : " Anh không đi còn chần chờ cái gì? Tính mạng của mình là quan trong nhất"! Ông không trả lời mà chầm chậm nổ máy rồi từ từ lăn bánh! Đột nhiên ông thốt lên : " Nếu chỉ có một người mà là phụ nữ mới sợ chứ hai người thì sợ gì"!Tôi cũng đang rất băn khoăn khó nghĩ nên phụ họa theo : "Nếu vậy thì cho cậu ta đi nhờ"! Ông liền lùi xe lại chỗ cậu đang ngồi trên tảng đá sát bìa rừng rồi mời cậu lên xe. Cậu không giấu nổi vẻ mừng rỡ nên cảm ơn rối rít! Biết chúng tôi còn nghi ngại nên cậu chủ động giới thiệu tên, tuổi, nghề nghiệp...để tạo bầu không khí thoải mái! Cậu từ Anh quốc sang đây thăm người bạn là giáo viên trong hai tuần. Cậu đi bộ leo dốc gần 3 giờ đồng hồ từ 11 giờ trưa lên đây và mất gần 2 giờ đi vòng quanh hồ. Cậu là kỹ sư vi tính...Sau khi thả cậu xuống phố, còn lại 2 vợ chồng, tôi "Hùng hồn" phân tích :"Ừ, trên xe mình có 2 người nhưng nếu nó có súng, nó chĩa súng lên trên và bảo mình xuống xe thì sao? Đó là trường hợp nhẹ nhất! Còn bao nhiêu trường hợp khác đáng sợ hơn tại sao anh không tính"? Về nhà kể lại cho các cậu "Ấm" nghe, các cậu nói nên gọi cảnh sát giúp thì tốt hơn! Mình làm như vậy quá mạo hiểm dù tình huống xấu ít xảy ra... Hoặc chỉ cho đi nhờ nếu xe mình có 4 người đều là nam giới"... Tôi vẫn khư khư giữ ý kiến mình là dù có cả chục nam giới đi nữa cũng không thể đọ sức được với một khẩu súng! Nhưng đó chỉ là lý thuyết của tôi! Cái lý thuyếtt hùng hồn này đã bị chính tôi bẻ gẫy chỉ cách đây vài giờ đồng hồ! Bao giờ tôi cũng phản đối những kế hoạch mạo hiểm của tuổi trẻ! Cậu kia phải tính toán thời giờ,sức khỏe... khi một mình đi trong rừng ở nơi không có phương tiện chuyên chở công cộng. Nhà dân gần nhất cũng xa vài... Quăng dao! Tuổi trẻ đầy tự ái không muốn cảnh sát giúp đỡ! Không muốn gọi cho bạn lên đón...Cả một đống lý do liều lĩnh tự mình đẩy mình vào tình thế nguy hiểm!
Nếu là bạn, bạn sẽ giải quyết như thế nào?
Nhưng thôi, Pink Lake hôm qua nắng rực rỡ và gió mát! Nhiệt độ 18 độ C . Thong dong dạo quanh hồ với cái máy ảnh trong tay ngắm cảnh, ngắm hồ quả là thú vị. Xin mời cả nhà cùng ngắm Pink Lake.
Những ghi nhận, những cảm nghĩ về nhân tình thế thái sẽ được thể hiện ở trang Viet-Ca ( Việt nam -Canada )
Friday, August 25, 2017
Wednesday, August 23, 2017
Đêm Ottawa
Canada 150
Ngồi xem Sound and light show trên đồi quốc hội Canada. Màn ảnh là toàn bộ tường mặt tiền của cụm nhà chính quốc hội.
Kỷ niệm 150 năm dựng nước ( 1867 - 2017) . Trong suốt 12 tháng của năm 2017 có rất nhiều sự kiện giải trí dành cho công chúng. Riêng trên đồi quốc hội từ 11 tháng 7 đến 16 tháng 9 với chương trình Sound and light show! Màn ảnh là toàn bộ tường mặt tiền của cụm nhà chính quốc hội Canada được trình chiếu quá trình xây dựng, bảo vệ đất nước cũng như những sự kiện lịch sử, chính trị của từng giai đoạn!
Canada 150
Ngồi xem Sound and light show trên đồi quốc hội Canada. Màn ảnh là toàn bộ tường mặt tiền của cụm nhà chính quốc hội.
Kỷ niệm 150 năm dựng nước ( 1867 - 2017) . Trong suốt 12 tháng của năm 2017 có rất nhiều sự kiện giải trí dành cho công chúng. Riêng trên đồi quốc hội từ 11 tháng 7 đến 16 tháng 9 với chương trình Sound and light show! Màn ảnh là toàn bộ tường mặt tiền của cụm nhà chính quốc hội Canada được trình chiếu quá trình xây dựng, bảo vệ đất nước cũng như những sự kiện lịch sử, chính trị của từng giai đoạn!
Sunday, August 20, 2017
Món ăn Toronto
Tiệm Blue LagoonNhiều lần xuống Toronto vào những năm 80 tôi chỉ lang thang trên đường Dundas để tìm mua thực phẩm Việt! Cái ấn tượng sâu đậm trong tôi là "Săn lùng" một chỗ đậu xe gần chợ nhất để khuân đồ lên xe! Hình như chưa bao giờ chúng tôi tìm được chỗ đậu như ý muốn! Gần nhất cũng phải mất trên dưới 10 phút đi bộ với cơ man túi lỉnh kỉnh rau cỏ mắm muối! Hình như người ta ít khi lịch sự nhường nhau chỗ đậu xenhư Ottawa? Đợi mãi có một xe chuẩn bị đi ra thì đã thấy có mấy xe nhăm nhe tiến tới thì mình phải đánh bài lảng tránh vì chưa quen với cảnh một chỗ đậu mà có tới dăm bảy xe... chờ! Rồi nữa, không có chỗ đậu xe nhưng thực phẩm nặng thì ít nhất cũng phải có nơi tạm đậu cho khuân vác đồ lên xe! Không! Không và không! Xe vừa dừng lại chỗ cấm dừng đã thấy người phạt xe lăm le cuốn biên lai và cây bút chờ sẵn để cho không biếu không ta một cái giấy phạt! Vết hằn này đã khiến tôi bỏ hẳn ý định chuyển xuống Toronto ở trong những năm đầu tiên mới đến ngụ cư nơi "Đất lạnh tình nồng"!
Còn nhớ lần mấy chị em vào ăn phở! Mọi người gọi phở bò còn tôi gọi phở gà! Chắc ít người thích gà nên những bát phở bò, gầu , nạm, tái... của mọi người đã được đem ra với những lát thịt bò to bản mỏng dính nằm cạnh cọng hành trần kèm theo đĩa đỗ giá, chanh, húng quế... thật hấp dẫn thì phở gà của tôi vẫn bặt tăm! Đến lúc cô waitress đặt bát phở tôi order xuống trước mặt thì không riêng tôi mà tất cả mấy chị em cùng trố mắt nhìn vẫn không tin nổi! Trong bát phở cũng có đủ hành trần như mọi bát phở bò nhưng ngoài đĩa đỗ giá, chanh, húng quế kèm theo một đĩa khác trên đó đặt cái đùi gà... Đại tướng
Món vịt Bắc kinh được đem đến bàn thực khách mới cắt để giữ độ giòn của da
Rút kinh nghiệm từ lần đó, sau này có công việc xuống Toronto hàng năm, tôi không bao giờ gọi phở gà nữa mà cũng... Bò như mọi người! Và bao giờ cũng vào Phở Xe lửa nên chỉ biết mùi vị... Xe lửa mà thôi!
Lần này có thời gian qua đêm ở Toronto nên mới thực sự thưởng thức những món ăn tối!thành thực mà nói những món ăn tôi ăn bữa đó ở tiệm Blue Lagoon vừa ngon vừa rẻ hơn Ottawa nhiều! Và những món ăn "vỉa hè" ăn nhanh buổi trưa cũng ngon không kém với giá rẻ bằng một nửa giá ottawa! Một hộp cơm đầy đủ rau, thịt hoặc hộp mì xào hải sản lớn mà cả nam giới ăn cũng không hết kèm cốc trái cây tươi không đường với giá 6.50 trong khi Ottawa nhà tôi một bát phở small giá trung bình là 12 đô cộng thêm 13% thuế các cụ ạ! Điểm cần nhấn mạnh là rẻ nhưng RẤT NGON! Hay tại lúc đó mình đang đói?
Thursday, August 17, 2017
Chân Giò... Sư
Bạn tôi khoe mới học được món ăn ngon làm từ chân giò! Món
này ăn với cơm cũng được nhưng dành cho bậc mày râu nhâm nhi còn thú vị hơn!
Tôi hỏi cách làm, bạn chỉ liền! Nó cũng là món chân giò luộc rồi ngâm với nước
mắm chua cay ngọt như tôi vẫn thường làm nhưng thay vì luộc chân giò xong, ngâm
vào nước đá rồi cho tủ lạnh nửa tiếng đồng hồ mới thái và ngâm mắm dấm thì bạn
nói ngâm vào nước lạnh qua đêm! Hỏi bạn tại sao món này có tên gọi kỳ quặc! Bạn
cho biết món này xuất phát từ... Chùa! Người ta truyền miệng một nhà sư trẻ đang ăn vụng cái chân giò luộc bên bờ suối thì vị trụ trì đi đến! Sợ quá, nhà sư trẻ này vứt luôn miếng thịt ăn dở xuống
suối để phi tang! Hôm sau, ra suối thấy miếng thịt vẫn còn đó nên tiếc rẻ liền vớt lên ăn thấy ngon lạ thường! Nhất là
phần da thì giòn hơn rất nhiều! Không biết chuyện này có bao nhiêu phần trăm sự
thực và tại sao nó được phổ biến ra ngoài? Nhưng tôi có thể nói món chân giò Sư
này ngon hơn cách thức tôi vẫn làm món chân giò chua cay ngọt theo cách... Dân
thường! Không tin, bạn hãy nếm thử coi! Nghe cũng có lý nên tôi cũng mua chân
giò về làm theo... Sư và kết quả thật mỹ mãn!
Có thể làm nhiều rồi cho nguyên lọ chân giò đã ngâm vào vào tủ lạnh
ăn dần thì độ giòn của bì lợn sẽ tăng lên hàng ngày một cách tuyệt hảo! Ngon,
giòn đến miếng cuối cùng!
Tùy theo khẩu vị, ngoài mắm, dấm, đường, ớt, tỏi, hành tím...
Ta có thể cho sả, lá chanh, ớt ngọt , cà rốt thái sợi, rau răm, mùi... Cũng có
những hương vị độc đáo riêng và đều hấp dẫn!
Mời cả nhà!
Sunday, August 6, 2017
Mosai Canada 150
Tại công viên Jacque-Cartier Park từ 30 tháng 6 đến 15 tháng 10, 2017 (107 ngày) gồm các kỹ thuật trồng hoa, làm vườn nghệ thuật tái tạo những hoạt động của xã hội Canada từ khi lập nước được thể hiện dưới bàn tay khéo léo của các nghệ nhân tạo lên các tác phẩm nghệ thuật từ con người đến động thực vật và những vật dụng hàng ngày từ hoàn toàn hoa, cỏ tươi vẫn tiếp tục sinh sôi nẩy nở . Tận mắt chứng kiến ta sẽ thấy được những sáng tạo tuyệt vời của các nghệ nhân đa số còn rất trẻ.
Tại công viên Jacque-Cartier Park từ 30 tháng 6 đến 15 tháng 10, 2017 (107 ngày) gồm các kỹ thuật trồng hoa, làm vườn nghệ thuật tái tạo những hoạt động của xã hội Canada từ khi lập nước được thể hiện dưới bàn tay khéo léo của các nghệ nhân tạo lên các tác phẩm nghệ thuật từ con người đến động thực vật và những vật dụng hàng ngày từ hoàn toàn hoa, cỏ tươi vẫn tiếp tục sinh sôi nẩy nở . Tận mắt chứng kiến ta sẽ thấy được những sáng tạo tuyệt vời của các nghệ nhân đa số còn rất trẻ.
Saturday, August 5, 2017
La Machine
Long Ma phun khói lưả trước sân tòa án tối cao Canada
Long Ma, một quái vật nửa rồng nửa ngựa trú ngụ ở tầng thứ 9 của thiên đàng và luôn theo dõi nhân loại. Kumo, cô nhện khổng lồ đã tìm cách trượt vào nhà Long Ma lúc "chàng" đang ngủ! Đốt cánh Long Ma và lấy cắp ngôi đền thiêng liêng của Long Ma rồi đưa về dấu kín dưới sóng nước ở Ottawa, thủ đô Canada. Bị mất ngôi đền, Long Ma đã lang thang khắp 7 vùng biển để tìm lại ngôi đền thiêng liêng của mình.
Kumo đi trên đường Wellington
Kumo vẫn trú ẩn tại Ottawa, thành phố mẹ của những con nhện! Tuy nhiên hiện tại thành phố Ottawa mở mang, xây dựng đường xá vận chuyển mới đã làm Kumo bị xáo trộn buộc phải nổi lên từ lòng đất! Sức mạnh của cô đã cạn kiệt, dễ bị tổn thương và mất sự kiểm soát ngôi đền! Biết được điều này, Long Ma đã lên đường từ vài thế kỷ trước để tìm cách lấy lại ngôi đền thiêng liêng của mình và phục hồi sức mạnh của ngôi đền đó!
Kumo kéo theo dàn nhạc phía sau
Kumo sẽ thức giấc vào 8 giờ tối thứ 5 ngày 27/7/2017 ở gần trung tâm triển lãm quốc gia Canada rồi đi lang thang trên đường phố, qua chợ Byward Market, công viên , tòa án tối cao Canada... cho tới 9 giờ tối chủ nhật 30/7/2017 sẽ dừng chân ở bảo tàng chiến tranh. Long Ma sẽ thức giấc lúc 10 giờ sáng thứ 6 ngày 28/7/2017 tại tòa thị sảnh Ottawa rồi bám theo vết chân Kumo và hai địch thủ sẽ gặp nhau lúc 9:30 tối chủ nhật 30/7/2017 ở bảo tàng chiến tranh. Long Ma cao 12 m, rộng 5m, nặng 45 tấn. Kumo rất đẹp! Cao 5,7 m, rộng 6 m khi di chuyển sải rộng 13 m. Nếu duỗi hoàn toàn 8 chi, nàng có chiều dài 20 m.
La Machine có thể hiểu nôm na đó là một hình thức nghệ thuật sân khấu đường phố được thành lập năm 1999 do do François Delarozière lãnh đạo với sự qui tụ các nghệ sĩ, nghệ thuật gia, kỹ thuật viên... cùng phối hợp làm việc nhằm tạo dựng những đột biến khác với phạm vi sân khấu bình thường.Nó như một thứ ngôn ngữ, một nguồn cảm xúc và thông qua đó thể hiện ước mơ cho thành phố ngày mai cũng như có thể thay đổi cách chúng ta nhìn vào thành phố của mình! Mỗi công trình sáng tạo đều có sự góp công sức của nhiều ngành nghề. Đây là lần đầu tiên La Machine đến Bắc Mỹ tiến thẳng tới Ottawa với hai nhân vật huyền thoại là Kumo và Long ma. Mới, lạ lại may mắn gặp vào những ngày đẹp trời nên bà con thủ đô Ottawa đổ đi xem đông chưa từng thấy! Cứ ngỡ chỉ có con nít thích cổ tích, huyền thoại ai ngờ đầu bạc cũng mê! cô nhện Kumo có rất nhiều sân khấu mini cho nhạc công ngồi biểu diễn nhạc sống! Ai cũng khen nhạc hay! Rất hay!Mà hay thật, lạ thật! Nhạc công trông cũng rất "Ngầu"!
Long Ma phun khói lưả trước sân tòa án tối cao Canada
Long Ma, một quái vật nửa rồng nửa ngựa trú ngụ ở tầng thứ 9 của thiên đàng và luôn theo dõi nhân loại. Kumo, cô nhện khổng lồ đã tìm cách trượt vào nhà Long Ma lúc "chàng" đang ngủ! Đốt cánh Long Ma và lấy cắp ngôi đền thiêng liêng của Long Ma rồi đưa về dấu kín dưới sóng nước ở Ottawa, thủ đô Canada. Bị mất ngôi đền, Long Ma đã lang thang khắp 7 vùng biển để tìm lại ngôi đền thiêng liêng của mình.
Kumo đi trên đường Wellington
Kumo vẫn trú ẩn tại Ottawa, thành phố mẹ của những con nhện! Tuy nhiên hiện tại thành phố Ottawa mở mang, xây dựng đường xá vận chuyển mới đã làm Kumo bị xáo trộn buộc phải nổi lên từ lòng đất! Sức mạnh của cô đã cạn kiệt, dễ bị tổn thương và mất sự kiểm soát ngôi đền! Biết được điều này, Long Ma đã lên đường từ vài thế kỷ trước để tìm cách lấy lại ngôi đền thiêng liêng của mình và phục hồi sức mạnh của ngôi đền đó!
Kumo kéo theo dàn nhạc phía sau
Kumo sẽ thức giấc vào 8 giờ tối thứ 5 ngày 27/7/2017 ở gần trung tâm triển lãm quốc gia Canada rồi đi lang thang trên đường phố, qua chợ Byward Market, công viên , tòa án tối cao Canada... cho tới 9 giờ tối chủ nhật 30/7/2017 sẽ dừng chân ở bảo tàng chiến tranh. Long Ma sẽ thức giấc lúc 10 giờ sáng thứ 6 ngày 28/7/2017 tại tòa thị sảnh Ottawa rồi bám theo vết chân Kumo và hai địch thủ sẽ gặp nhau lúc 9:30 tối chủ nhật 30/7/2017 ở bảo tàng chiến tranh. Long Ma cao 12 m, rộng 5m, nặng 45 tấn. Kumo rất đẹp! Cao 5,7 m, rộng 6 m khi di chuyển sải rộng 13 m. Nếu duỗi hoàn toàn 8 chi, nàng có chiều dài 20 m.
La Machine có thể hiểu nôm na đó là một hình thức nghệ thuật sân khấu đường phố được thành lập năm 1999 do do François Delarozière lãnh đạo với sự qui tụ các nghệ sĩ, nghệ thuật gia, kỹ thuật viên... cùng phối hợp làm việc nhằm tạo dựng những đột biến khác với phạm vi sân khấu bình thường.Nó như một thứ ngôn ngữ, một nguồn cảm xúc và thông qua đó thể hiện ước mơ cho thành phố ngày mai cũng như có thể thay đổi cách chúng ta nhìn vào thành phố của mình! Mỗi công trình sáng tạo đều có sự góp công sức của nhiều ngành nghề. Đây là lần đầu tiên La Machine đến Bắc Mỹ tiến thẳng tới Ottawa với hai nhân vật huyền thoại là Kumo và Long ma. Mới, lạ lại may mắn gặp vào những ngày đẹp trời nên bà con thủ đô Ottawa đổ đi xem đông chưa từng thấy! Cứ ngỡ chỉ có con nít thích cổ tích, huyền thoại ai ngờ đầu bạc cũng mê! cô nhện Kumo có rất nhiều sân khấu mini cho nhạc công ngồi biểu diễn nhạc sống! Ai cũng khen nhạc hay! Rất hay!Mà hay thật, lạ thật! Nhạc công trông cũng rất "Ngầu"!
Sunday, July 23, 2017
Nụ Hoa Ổi Đầu Tiên
Có mỗi cái nụ hoa ổi mà " Khua chiêng gióng trống" như... Mối tình đầu? Nhưng sự thực đúng như thế các cụ ạ! Sáng sớm nay ra vườn sau nhà ngước nhìn cây ổi xem có gì lạ hơn hôm qua thì thấy lấp ló hai cái nụ ở đầu cành chót vót trên cao nơi gần chạm nóc mái che! Mừng ơi là mừng vì đây là lần đầu tiên gặp lại ... bạn cũ sau 38 năm dài đằng đẵng!Nhà tôi ngày trước không có ổi vì chỉ có chút dải đất...hẻo xếp gạch đổ đất vào trồng được cúc vạn thọ, mướp và hoa tigon ( Tigon tôi lén lút trồng ké vào vì yêu loại hoa này chứ nó không được nằm trong "kế hoạch" trồng tỉa của mẹ tôi)!
Nhà không có ổi nhưng tôi vẫn được ăn ổi hái cây nhiều lần khi đến nhà cô bạn Cẩm Bình ! Nhà bạn cách nhà tôi vài chục bước chân nhưng nhà không nằm trên mặt đường phố chính mà ở sâu trong con ngõ nhỏ! Đến thăm bạn cũng là một quyết định hết sức can đảm vì hàng xóm nhà bạn nuôi ... Chó! Đến bây giờ, kỷ niệm đọng lại trong tôi về... Chó vẫn còn đầy ắp thương đau!
Con chó hàng xóm nhà bạn thuộc loại hết sức... Đa nghi! Với bất cứ ai nó không biết đều là ... Kẻ gian! Mỗi lần muốn gặp bạn vì nhớ bạn hay nhớ ổi... tôi thường đứng ở đầu ngõ với tư thế sẵn sàng... chạy! Lấy hết sức bật volume cổ họng tôi gọi : " Bình ơi giữ chó" rồi " vắt chân lên cổ" chạy ngược hướng nhà bạn! Lúc may mắn nghe tiếng bạn trước tiếng chó thì quay lại lấm lét đi vào ngõ nhưng phần lớn, chó nhanh hơn bạn! Đã vài lần tôi bị nó ...hôn chân cứ thế hét ầm ĩ hoà với tiếng bạn tôi cùng tiếng mấy cậu con trai chủ chó quát nạt chó náo động cả ngõ nhỏ! Không ít lần hằn dấu... thưong đau! Mỗi lần như vậy, mấy cậu bé con bác hàng xóm bạn tôi lại ưu ái tặng cho con chó đó vài gậy nên nó càng ghét tôi!
Nhưng tôi cũng có kinh nghiệm hơn nên những lần sau đó tôi chỉ gọi "Bình ơi" rồi chạy luôn cho... chó phải khóc! Không hiểu sao tôi đến chơi nhà bạn hầu như hàng tuần mà con chó đó vẫn không chịu làm bạn với tôi? Tình bạn với... chó của tôi ấn tượng vậy nên đến tận bây giờ, tôi vẫn ... kỳ thị chó! Đi bộ trên vỉa hè đường phố thấy người dắt chó ngược chiều mình là tôi vội băng đường sang vỉa hè đối diện để : " Tránh... chó chẳng xấu mặt nào"! Nhất là gặp những người đi cùng loại chó Pitbull, chó săn... thì tôi càng "Tim đập chân run"! Ông bạn đồng sàng của tôi phán: " Chó có gì mà sợ? Nó cắn mình thì mình cắn lại nó!" Không lẽ tôi lại đi học môn cẩu quyền này cho khỏi sợ?
Ơ hay, tôi muốn nói về nụ hoa ổi mà sao chuyển đề tài sang chó? Vâng, nhà bạn tôi ở trong ngõ có vườn rộng, có ao bèo bao quanh là ruộng lúa và con sông nhỏ nên không khí lúc nào cũng trong lành, yên tĩnh. Đến nhà bạn chơi hay học bài, ôn thi... chúng tôi thường ra ngồi cạnh bờ ao hoặc trèo lên cây ổi thấp mọc cạnh bờ ao là là mặt nước! Có thể nằm trên những cành ổi vươn ra trên mặt ao để thưởng thức làn gió mát đến quên cả học vì mắt đã ríu lại rồi!
Cây ổi nhà bạn rất sai trái! Hình như nếu không có mấy cô học trò chúng tôi hái ăn thì người lớn không ai bẻ? Tôi chưa bao giờ hỏi bạn điều đó nhưng vào mùa ổi, lúc nào tôi cũng nhìn thấy quả ken kín trên cành! Nhiều quả chín rụng nổi đầy mặt nước ao nằm trên những cánh bèo !
Cây ổi nhà tôi trồng được chừng trên 2 năm! Lần đó, tôi tìm mua cây roi nhưng thấy nó hơi thô lại chiếm nhiều đất liền chấm lựu vì lựu dáng thanh thoát! Bác chủ vườn bảo tôi ổi dễ trồng và ngỏ ý tôi mua giúp vì còn nhiều cây đọng chưa bán được mà mùa đông sắp đến, trong nhà không đủ sức chứa! Nghe vậy, tôi vác hộ bác một cây về nhà dù nhà tôi cũng quá tải chỗ ở mùa đông cho cây! Chắc nó biết vậy nên rất dễ tính! Tôi nhét nó vào vị trí lá áp sát cửa kính mà nó vẫn chịu đựng nổi cái rét mùa đông nơi đây! Điều kiên sống kham khổ thế mà nó vẫn lớn, lá vẫn xanh và bây giờ nó tặng tôi hai chồi nụ xanh mượt mà! Tôi đang chờ nó ra hoa để thưởng thức mùi thơm thương nhớ của hoa ổi trong kí ức! Không hy vọng nó sẽ đậu quả nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ đem lại niềm vui đưa tôi trở lại kỷ niệm tuổi teen .
Subscribe to:
Posts (Atom)