Thursday, December 26, 2013

Boxing Day 2013.
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05959_zps83f85251.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05966_zpscd9e1454.jpg
Ngày Boxing day năm nay trời ấm. Hôm qua vẫn còn dưới – 20 độ C mà hôm nay nhiệt độ nhảy lên – 8.  Cứ tưởng thời tiết ấm áp thì các tiệm đông đảo người nên tôi không dám đậu xe trong bãi Parking của trung tâm mua sắm vì rút kinh nghiệm những năm trước cứ chạy lòng vòng từ tầng 1 lên tầng 3 mà không tìm được một chỗ đậu xe. Thôi thì đậu ngay sân sau tòa thị sảnh vừa khỏi mất tiền lại vừa đảm bảo có chỗ đậu ngay thật là “ Nhất cử lưỡng tiện” lợi cả đôi đường! Từ chỗ đậu đó, xuyên qua tòa thị sảnh để vào trung tâm mua sắm chưa đến 5 phút đi bộ. Tự nhiên được 5 phút vận động lại lời ít nhất gần 20 dollars đậu xe vậy mà ít ai nghĩ đến! Mọi người bỏ tiền ra đóng mua thẻ vào Gym để… chạy mà đi tiệm lại cứ tìm chỗ đậu ngay sát cửa tiệm hoặc trong bãi đậu tầng ngầm để đỡ phải đi bộ xa trong khi lúc nào cũng vắt óc tìm cách rèn luyện thân thể cho thon gọn! Hình như ai cũng bỏ qua cái khoản đậu xe xa có nhiều tiện lợi này!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05970_zps12d3a301.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05975_zps64c3bd68.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05976_zpsa1b16acb.jpg
Mà sao tôi lại công khai “bí quyết” này cho bàn dân thiên hạ biết nhỉ? Nhỡ mọi người cũng học theo có phaỉ mình mất chỗ đậu xe đầy tiện lợi này không? Thôi trót lỡ rồi đành chịu! Lần sau phải “Uốn lưỡi bảy lần” trước khi nói!
Rideau Shopping Centre hôm nay không đông như năm ngoái. Hay tại tôi đi sớm quá? Năm ngoái chỉ thấy người là người, trong tiệm đông nghẹt đến nỗi không thể chọn được hàng thoải mái mà chỉ nhặt lấy những gì gần nơi mình đứng. Năm nay ít người nên thoải mái chọn hàng. Tiệm nào cũng giảm giá tới 70% ! Đi lòng vòng từ tầng một lên tầng ba cũng chọn được vài thứ lặt vặt với giá rẻ không ngờ. Chụp lại vài bảng hiệu giảm giá cho mọi người thưởng ngoạn.minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05982_zps413967e5.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06000_zps52ba1992.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06004_zpsd1d4db24.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06012_zpsd3c84479.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06013_zpsf3ec58ae.jpg

Sunday, December 22, 2013

Tuyết Đón Giáng Sinh
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05702_zpsdda0df11.jpgQuốc hội Canada chìm trong tuyết
Chỉ còn vài hôm là tới giáng sinh. Chính xác là còn hai hôm rưỡi! Nhanh thật, mới hôm nào giang sinh mà lại tới giáng sinh nữa rồi! Thời gian nhanh vùn vụt, mới lúc nào còn tuổi Teen!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05681_zps5adbcdaf.jpgTuyết phủ đại sứ quán Mỹ.
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05723_zps1b919582.jpgNăm nay tuyết rơi nhiều quá, rơi sớm và rơi liên tục . Cả tuần nay hôm nào cũng có tuyết rơi! Tuyết rơi phủ kín nhà cửa, đường xá . Mới hôm qua xe xúc tuyết dọn dẹp quang sạch đường phố mà hôm nay tuyết đã phủ đầy!minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05733_zpsb1c05fd0.jpgĐường phố ngập đầy tuyết
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05744_zpsfc4f5bb2.jpgChỉ có trẻ em vẫn thích chơi với tuyết
Những người bạn của tôi ở xứ nhiệt đới nên thích tuyết, cứ hỏi thăm về tuyết và sự lãng mạn của nó! Trước kia tôi cũng thấy tuyết lãng mạn thật và bây giờ thì biết nói sao đây? Tuyết vẫn còn đẹp như xưa nhưng khi chuẩn bị đi làm phải gạt sạch tuyết ở xe thì chỉ muốn tuyết đừng rơi nữa dù lãng mạn cách mấy!
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05747_zps304cb21f.jpgCổng vào Chinatown đẹp hẳn lên khi tuyết phủ.minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05751_zpsabdbf097.jpgXin chúc tất cả bạn đọc một mùa giáng sinh an lành hạnh phúc. Và chúng ta cùng dao thủ đô Ottawa hôm nay để thưởng thức cái lãng mạn của nàng Bạch Tuyết.

Monday, December 16, 2013

MERRY CHRISTMAS

Mùa Giáng Sinh
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00210_zpsff750e85.jpg
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00213_zpsf614e579.jpg
Hàng năm cứ cuối tháng mười một là các cửa tiệm rộn rip chưng bày hàng giáng sinh . Các cây thông lấp lánh đèn màu phô diễn bên trong cửa kính hoặc đứng chễm chệ ngay chính giữa sảnh ra vào tại những trung tâm thương mại . Đèn xanh đỏ rực rỡ trong nhà, ngoài sân ở tất cả mọi nơi . Người ta  chăng đèn trên các cây ngoài trời . Có những cây tuyền màu xanh blue đậm huyền ảo . Có cây một màu tím thủy chung . Lại có cây toàn màu đỏ. Sắc đỏ lấp lánh phản chiếu trong đêm đen điểm những bông tuyết trắng rơi nhẹ tạo nên một bức tranh phối hợp sắc màu tuyệt đẹp . Cũng có cây mặc bộ đèn màu… Màu gì cũng đẹp , màu gì cũng cuốn hút khách đi đường . Nhưng tôi mê nhất  vừơn đèn ở khu vực quốc hội , ngay phía trước tòa thị sảnh Ottawa . Nơi đây người ta treo đèn bởi bàn tay thợ chuyên nghiệp nên nhìn đèn giăng mắc trên đó đẹp tự nhiên như những chùm quả chín mọng . Nhà mình chỉ có vài cây nhỏ xíu mà giăng mắc , ngắm nghía cẩn thận  thế nào trông cũng bị rối mắt , không tự nhiên như cây nhà người ! Ban đêm, ngắm nhìn thành phố rực rỡ đủ màu sắc dù trời đã lạnh vẫn thấy ấm lòng . Tính tôi mê ngắm ánh đèn nên cứ mê mẩn nhìn cây người ta trang hoàng rồi sao y bản chính cho cây nhà  .Sao chép kiểu gì thì sao, ngắm đi ngắm lại thấy cây nhà người hàng xóm vẫn đẹp hơn cây nhà mình ! Thật chán.
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00217_zpsec14194f.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00218_zps29c762b0.jpg
Khi tôi viết bài này thì shop nào cũng bận túi bụi cho mùa giáng sinh. Người mua kẻ bán tấp nập . Tôi cũng dạo shop mấy lần rồi . Dạo để xem, ngắm nhìn thiên hạ mua sắm, nhặt thêm những thứ lạ mắt cho cây thông nhưng chủ yếu muốn hòa vào không khí náo nức, rộn rã của lòng người chuẩn bị cho mùa lễ lớn trong năm . Đông vui nhất vẫn là khu vực bán cây thông và đèn. Người người ngắm nghía . lựa chọn, bình phẩm . Cây thông nhựa mà cũng nhiều người mua hàng năm ? Chẳng lẽ hết giáng sinh, họ quăng  bỏ đi như cây thông thật sao ? Thông thật cũng đẹp chỉ phiền nỗi nhựa chảy, lá rụng ra hơi bẩn nhà . Thông thật rất thơm và tự nhiên vì là đồ … thật . Còn thông nhựa tôi thấy mẫu mã cũng chắng thay đổi mấy vì cây thông người ta lúc nào cùng làm cho giống … Cây thông ! Không lẽ làm kiểu mới, lạ , độc ( những từ này tôi  sao y bản chính của người trong nước đang dùng và đang chuộng !) như hình cây …chuối ? Thế mà thiên hạ vẫn vác thông nhựa ra ào ào . Cây thông nhà tôi dùng có lẽ cũng trải qua hơn hai mươi mùa mưa nắng rồi mà trông vẫn còn mát mắt chứ không cổ lỗ sĩ như người ta tưởng tượng đâu ! Chủ nhân cây thông thì ngày càng thêm nhiều nốt nhạc dấu ấn thời gian hằn trên mặt nhưng cây thông vẫn tươi trẻ như cũ . Vẫn óng ả khi được khoác lên người bộ đèn đủ màu sắc và những quả châu rực rỡ . Chắc năm nay tôi thay cho nó bộ áo mới . Khỏi cần màu sắc cho các quả châu . Tôi đã nhặt được một kiểu trang trí cây thông của “ Ông láng giềng” . Ông trang trí hoàn toàn bằng những trái pha lê giả . Khi bật đèn lên, những trái pha lê bắt ánh đèn tự tỏa ra những màu sắc của cầu vồng rực rỡ . Tắt hết đèn nhà đi , chỉ còn ánh lửa bập bùng của lò sưởi  quyện với sắc cầu vồng của đèn trang trí cây thông . Không gì  tuyệt diệu hơn thế nữa .
Dưới gốc thông , tôi đã trải một lớp bông giả tuyết nhưng ô kìa, trên lớp tuyết sao lại trống trơn ? Phải có gì đặt đầy trên đó chứ ? Đặt gì dưới gốc thông cho hợp ? Tôi nhớ rồi : quà giáng sinh. Đúng rồi, quà giáng sinh cho cha ,me, Honey , con và cháu . Quà gì đây?
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00219_zps27cbd32d.jpg
Quà giáng sinh ! Nghe đã thấy hấp dẫn . Trí óc đã tưởng tượng ra những món quà được gói bọc đẹp đẽ với tấm thiệp kèm theo gói gọn những dòng chữ đầy ắp thương yêu của người thân . Hồi hộp bóc gói quà  để rồi reo lên sung sướng  khi món quà đó thuộc loại mình đang cần hoặc đang mong muốn ! Dĩ nhiên, có đôi chút thất vọng nếu món quà đó mình đã có sẵn rồi ! Nhưng không lẽ lại tỏ ra thất vọng trước chân tình của người tặng ? Cứ vui lên cho không khí giáng sinh toàn tiếng cười và đẹp lòng người thân đã nghĩ nát óc để mua cho ta món quà mà họ tin tưởng sẽ đem niềm vui đến cho người nhận .
Quà giáng sinh , dễ mà khó ! Mùa giáng sinh ta thường nghĩ đến mua quà cho người thân, người nhà . Rất nhiều loại hàng phong phú đê ta chọn lựa. Chính vì sự phong phú đó làm cho ta khó nghĩ , khó mua . Mua thế nào cho hợp túi tiền mà món quà tặng vẫn mang đầy đủ ý nghĩa trân trọng, thương yêu. Mua quà cho bố me, anh chị em trong gia đình dễ nhất vì ta biết họ đang cần gì .Khi đã chuyển sang mua tặng cho gia đình của anh em , cô dì, chú bác…Rắc rối hơn . Mua quà theo kiểu trao đổi quà tặng ở hãng xưởng nơi mình làm việc cũng cần có sự khéo léo và tế nhị để làm cho món quà giáng sinh trở nên có ý nghĩa.
Những năm  đầu thập niên 1980 , tôi làm cashier ở tiệm thực phẩm IGA .  Mới làm hơn tháng đã tới giáng sinh .Tiệm tổ chức tiệc đón giáng sinh tại nhà hàng cho nhân viên đồng thời trao đổi quà giáng sinh bằng cách bốc thăm tên . Qui định món hàng trao đổi ở giá tiền $ 10.00. Tôi bắt vào tên bà Lucy . Khi đó, bà đã gần tuổi về hưu . Cả cuộc đời bà gắn liền với tên tuổi của hãng thực phẩm này nhưng bà vẫn đứng đúng ở vị trí khi bà mới bước chân vào làm cho đến thời điểm tôi vào làm việc ở đó : Cashier kèm theo công việc dạy nghề cho những người mới vào làm . Bà không có một chức vụ gì nhưng ai cũng nể vì bà về tuổi tác và kinh nghiệm . Bà dễ hòa đồng với mọi người , hay bênh vực bạn đồng nghiệp . Rất thẳng thắn, vui vẻ và có lòng vị tha. Khuyết điểm duy nhất của bà là nghiêm khắc với lỗi lầm của khách hàng khi bà nghĩ họ đang cố tình gian lận !
Riêng tôi , tôi rất quý bà . Tôi quý bà ở năng lực làm việc và nhất là sự giúp đỡ đồng nghiệp mới một cách nhiệt tình cũng như thái độ thẳng thắn , công bằng trong cách đối sử .Mới vào làm, tôi không tránh khỏi những vấp váp thường tình , chỉ cần gọi “ Lucy” là bà đã chạy đến máy cash giúp mình giải quyết sai sót ngay . Có những lúc , một số khách quen của tiêm thấy cashier mới còn chưa thạo việc , họ lợi dụng nói giá thấp hơn giá trị thực của món hàng đã scan trên máy cash . Một cashier lâu năm sẽ biết món hàng này phải kiểm tra giá bởi bộ phận nào cũng như tên người phụ trách  thì họ  gọi luôn vào loa phóng thanh của tiệm cho người đó đến kiểm tra lại giá . Tôi mới vào nên không biết tên từng người để gọi ! Lại ới “ Lucy” là bà biết phải làm gì ( Cashier thời gian đó không được phép rời quầy thu tiền để chạy xuống quầy hàng kiểm tra giá ) . Nếu Lucy biết chính xác giá món hàng đó , bà không cần gọi người kiểm tra mà  bà khẳng định chắc chắn giá tiền đã scan là đúng với  bộ mặt lạnh tanh như ngầm cảnh cáo  người khách muốn gian dối ! Đây là một điều tối kỵ của cashiers và người quản lý tiệm luôn nhắc nhở mọi người nên tránh . Bao giờ Cashiers cũng phải tươi cười với khách hàng dù có những người khách cố tình gây khó khăn , rắc rối ! ( Lucy là trường hợp đặc biệt vì bà thuộc loại lão làng và cũng sắp đến tuổi về hưu nên người quản lý chỉ nhắc nhở bà kín đáo với thái độ tôn trọng). Một điều dễ ràng nhận thấy là bà ít khi gặp rắc rối với khách hàng và cũng chưa ai dám “qua mặt” bà về giá cả nhưng tính khí đó đã khiến bà đứng im một chỗ từ lúc còn là cô gái trẻ măng tới thời điểm tôi vào làm khi bà sắp sửa về hưu !
Lan man mãi nhưng may mắn tôi chưa quên món quà tôi sẽ mua tặng bà vào dịp giáng sinh . Thấy bà lúc nào cũng nhóp nhép khi thì hạt Almond , lúc lại hạt dẻ, hạt hướng dương… Tôi liền mua tặng bà một giỏ quà gói sẵn gồm các loại nut được bọc rất đẹp . Giá cả cao hơn qui định nhưng như đã nói, tôi rất quý bà nên chênh lệch một ít cũng không sao . Mình tiện dịp cám ơn người đã giúp đỡ mình cũng là điều hay . Nào ngờ khi bà mở gói quà ra thì cả tiệm đều cười , nhìn bà và nhìn tôi . Tôi ngơ ngác không hiểu làm mọi người càng cười to hơn . Một cô bạn đồng nghiệp học sinh còn nháy mắt với tôi và giơ ngón tay cái ra hiệu tán thưởng ! Thấy tôi lúng túng , bà ôm tôi cám ơn và ghé tai tôi nói nhỏ : “ You không biết họ gọi me sau lưng là  “ Nut” à” ? Tôi đỏ mặt ấp úng định thanh minh thì bà cười : “Không sao , họ đùa thôi , Nut thì đã sao , I don’t care ”. Bà không Care thật vì tôi thấy bà vẫn nhiệt tình giúp đỡ các đồng nghiệp mới với tất cả kinh nghiệm của mình . Riêng tôi đã học được bài đầu tiên về mua quà giáng sinh .            Mùa giáng sinh cũng là mùa tiệc tùng . Nhà này gọi, nhà kia mời… Phải sắp xếp sao  khỏi trùng ngày cho đông đủ , cho vui . Tiệc xong còn nhảy nhót hoặc Karaoke nữa chứ . Cả  năm làm việc chỉ có vài ngày tụ họp chung vui . Bạn bè, người thân, người nhà… mời tới nhà họ ăn giáng sinh  không lẽ đi tay không ? Chẳng ai đòi hỏi bạn phải có gì khi đến chung vui nhưng trong lòng cứ nghe áy náy . Không gì dễ bằng mua một hộp chocolate kèm theo hai chai vang một trắng một đỏ . Rộn rã hơn thì xách theo chai champagne cho nổ lốp bốp như tiếng pháo hồng ngày tết vui cửa vui nhà. Gọi là góp thêm phần ăn cho xôm tụ. Già trẻ, lớn bé, nam phụ nữ ấu gì gì đó đều có phần vui vẻ cả làng. Nhưng vào dịp giáng sinh thì sau tiệc vui , nếu chuyến choáng hơi men xin đừng cầm  lái. Hại mình và hại cả người chung quanh . Vả lại, dịp này là dịp các “ bạn dân” phải làm việc hơi nhiều. Ca ngày, ca đêm, có đủ . Nhiều chặng đường sẽ có trạm kiểm soát hơi men để chặn đứng những con ma men loạng choạng . Cả năm mới có vài ngày xả hơi tiệc tùng ai mà không say sưa chút đỉnh cho xuân ? Xin các ông cứ để cho bà nhà cầm lái chắc ăn hơn . Tôi không chủ quan đâu , hầu hết các bà chỉ nhắp chút rượu ngọt không vượt quá mức độ chất cồn để đến nỗi hồn lên mây về gió ! Không như mấy đấng mày râu cứ chén nọ gọi chén kia, ly này nối ly khác đến quên cả đường về . Xin đừng cầm lái ! Nếu cả hai cùng cảm thấy tâm hồn lâng lâng thì đừng ngại ngần gì mà gọi cho những thiện nguyện viên của thành phố tới đưa mình về nhà miễn phí . Vừa an toàn vừa được thoải mái “ hồn bướm mơ tiên”!
Sau giáng sinh , nhìn lại mình thấy hình như hơi  phát tướng ? Phát thật chứ nghi ngờ gì nữa ! Ngày nào cũng chocolate , gà nướng, gà quay , nem công chả phượng … Nhẹ nhẹ cũng tăng vài pounds . Khuôn mặt hết hình trái xoan mà trở thành “ Khuôn trăng đầy đặn”! Tròn vành vạnh như trăng rằm ! Đẹp quá và rạng rỡ quá nhưng sao ai cũng hốt hoảng tìm cách Diet ! Lại nhịn ăn cho thon lại dáng hình thục nữ ! Các ông thì một bụng nước lèo “ Beer” , trông cũng xứng đôi vừa lứa . Ngoài trời tuyết vẫn còn rơi . Trời lạnh, đường trơn làm sao mà chạy bộ được đây ! Thôi, xuống basement làm vài đường bóng bàn hoặc chạy trên máy để giải quyết phần nào hậu quả giáng sinh nhậu nhẹt. . Mùa giáng sinh đã đến ngoài cửa với những bông tuyết bay lả lướt . Mùa vui, mùa đoàn tụ ấm cúng cho mọi nhà. Kính chúc bạn đọc xa gần một mùa giáng sinh an lành, hạnh phúc.
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00294_zps4106a30c.jpg

Wednesday, November 27, 2013

Tuyết đầu mùa


 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05281_zps0db8038a.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05287_zpsce933bad.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05290_zps00629e2a.jpg
Đêm qua, trận tuyết đầu mùa bắt đầu đổ xuống thành phố tới 20 cm tuyết. Sáng nay, bà con ta phải lục tục dậy sớm hơn cả tiếng đồng hồ để dọn đường cho xe ra. Cả nhà từ vợ chồng, con cái… Nghĩa là những ai từ độ tuổi teen là được huy động hết để làm việc! Nhà nào có nhà để xe thì chỉ phải dọn một đoạn đường ngắn còn nhà nào đậu xe ở bãi sau nhà thì dọn tuyết mệt nghỉ lối ra cho xe. Nào là máy xúc tuyết, nào là xẻng… Không làm nhanh thì muộn giờ làm! Được cái trời không lạnh lắm nên xe ủi tuyết chỉ chạy phớt qua còn lại, lượng xe đông đảo của người lao động chạy trên đường cũng đủ làm tan hết lớp tuyế dư thừa nên đường không bị tắc như thường lệ mỗi khi có tuyết rơi.
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05295_zpsabfae697.jpg
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05297_zps5b8b68c6.jpg
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05300_zps23a82df6.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05301_zpsb11d0f1a.jpgGhế công viên tuyết phủ.minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05303_zpsf31a57b3.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05306_zps03af23a7.jpg photo DSC05309_zps4e0b305e.jpg

Sunday, November 10, 2013

Dầu Chuối, Hương Bưởi Và Vanilla
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05237_zpsdaabfc76.jpgBa "Anh" giả đứng với nhau nhưng thứ giả ở đây được nhà sản xuất ghi rõ trên nhãn cho ta biết.
Trung thu đã hết từ lâu nhưng mọi người trong nhà cứ thích ăn bánh dẻo! Bánh dẻo và bánh nướng người ta chỉ làm cho tết trung thu chứ không phải lúc nào cũng có. Nhưng lâu lắm rồi, tôi không thấy bánh dẻo bày bán trong dịp trung thu nữa! Chắc tại bánh dẻo khó bảo quản, dễ hư hỏng nên người ta không làm? Hoặc cũng có thể ngành vệ sinh thực phẩm kiểm soát gắt gao về vấn đề an toàn thực phẩm nên không được bán? Người ta nói: “ Hay ăn thì lăn vào bếp”! Tôi không thích ăn cả bánh nướng lẫn bánh dẻo nhưng người nhà thích ăn mà không biết làm thì phải sao đây? Tôi cũng không biết làm bánh dẻo nhưng buộc phải tìm tòi cách làm để cung cấp thức ăn ngon cho cả nhà. Cũng không khó, vào mạng gõ vài cái là cơ man cách dạy làm bánh dẻo. Thoải mái chọn lựa cách nào mình thấy hợp lý nhất. Xong xuôi, đi mua nguyên liệu từ bột, đường, hạt sen, hạt dẻ….nhưng không tìm được khuôn làm bánh nên dành thay khuôn “Tây” . Làm cho nhà ăn thì khuôn nào cũng được dù làm ra cái bánh trông nó hơi…chướng mắt! Trông nó không giống bánh dẻo mặc dù nó chính là bánh dẻo! Cứ tưởng ở xứ sở mọi người ăn bánh ngọt nhiều hơn ăn cơm ( bánh mỳ thì đúng  hơn) thì sẽ tìm được dầu chuối dễ ràng. Ai ngờ chạy hết vòng thành phố cũng không tìm đâu ra một giọt dầu chuối. Vào quầy hương liệu làm bánh(Tây) thấy bày la liệt các loại tinh dầu thơm từ vanilla đến hương strawberry , hương , hương…. Đủ loại kể cả hương húng quế ! thế mà không “bói” được dầu chuối ! Than phiền với cô em dâu, cô khoe : “ Mai em đem cho chị hai chai hương bưởi và hương nếp gia đình mới gửi từ VN qua” ! Cứ tưởng chai cô nói nó cũng bằng cỡ chai họ bày bán ở tiệm bánh chứa khoảng chừng 30ml . Ai ngờ khi nhìn thấy nó, tôi cứ tưởng là chai … Bia . Ngày xưa, những lọ dầu chuối tôi biết chỉ nhỏ bằng ngón tay mà dùng cả năm không hết! Hay là bây giờ bà con ta toàn ăn bánh ngọt thay cơm hoặc ăn bánh trôi trừ bữa?
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05243_zps015cdb0d.jpg Bánh dẻo khuôn "Tây"!
Lòng mừng khấp khởi tưởng tượng cái bánh dẻo có hương bưởi sẽ thơm ngon như bánh dẻo trong quá khứ. Ai ngờ khi nhìn đáy chai thấy đục ngầu và khi mở nắp có một mùi gì khó tả! Không có một tý ti gì hương thơm hoa bưởi , đúng là dở khóc dở cười! Gọi phone cho cô em dâu báo “tin vui” ! cô nói “Em chưa mở nên chưa biết và cũng may là chưa ăn! Thôi thì chị quăng đi cho rồi! thật mất công mang nó gần 20 giờ bay”!
Cuối cùng thì tôi cũng phải: “ Trâu ta ăn cỏ đồng ta”! Đi mua một lọ Vanilla thay thế. Mà Vanilla ở đây cũng có của thật của giả đấy chứ. Có điều trên nhãn họ đề rõ cho ta thấy loại nào chiết xuất từ hoa và loại nào làm từ hóa chất để ta chọn lựa. Và cái bánh dẻo được trộn hương thơm Vanilla không có vị thơm ngon giống như cái bánh dẻo tôi được ăn lúc nhỏ.
  photo DSC05244_zpsdf7a81b5.jpgTrông giống bánh dẻo không?

Saturday, October 19, 2013

Thousand Islands * 1000 Đảo
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05091_zps16fcfb13.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC04842_zpsf0537f4d.jpg
Mất một tiếng rưỡi lái xe , tôi đã đến bến tàu để đi thăm 1000 đảo dọc biên giới Canada- Mỹ. Phải công nhận cái “anh” tổng đài điện thoại thính hơi ! Tôi đang đứng mua vé lên tàu thì có một tin nhắn từ nhà . Tin nhắn bình thường thôi, gia đình hỏi đã đi đến nơi chưa? Mua xong vé, nhìn đồng hồ còn gần 15 phút nữa mới tới giờ xuống tàu, tôi tranh thủ nhắn tin cho gia đình. Vừa gửi tin xong, chưa kịp tắt máy đã có một tin nhắn rơi vào máy với nội dung:  “Welcome to USA! A call home is 20c/min, a text is 15c/text & data is $1/MB. Activate data while in the US by dialing #....” Tôi ngẩn ngơ ! Ô hay, mình vẫn còn đang đứng trên đất Canada dưới lá cờ Canada bay phấp phới mà đã :” Welcome to USA”???
 Biên giới cách nhau một bước chân nhưng tôi đã vượt qua lắn ranh bên Mỹ đâu?minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00459_zpsafe3e8fa.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00514_zps63aab332.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00522_zps6d62919a.jpgBoldt Castle

May mắn được ngày trời đẹp , có nắng, có mây . Tôi leo lên boong tàu ngắm cảnh trời mây non nước. Tàu lướt nhẹ trên sông rộng, sâu có màu xanh như màu nước biển. Gặp tàu Uncle Sam của phía Mỹ đi ngược lại , hai bên vui vẻ vẫy chào nhau “Hi, Hi…” vang động cả mặt sông cứ như bạn cũ lâu năm vừa gặp lại . Cây cầu biên giới cong cong nhỏ xíu nối hai đảo  mà một thuộc về Canada còn một thuộc về Mỹ nhưng phái Mỹ không thấy cắm cờ Mỹ như tôi đã nhìn thấy lần thăm trước ( 1984) mà cắm cờ Hungary . Chắc đảo này đã thay chủ mới và có thể ông chủ mới này là công dân Mỹ gốc Hungary?  Đi ngang qua  Boldt Castle hầu như mọi người đều quay phim, chụp ảnh toàn bộ lâu đài này có thể vì sự nổi tiếng của nó? Ai đi thăm 1000 đảo cũng đều biết Boldt  Castle được xây dựng từ năm 1900 bởi ông George C. Boldt để tặng người vợ yêu quý của mình. Lâu đài chưa hoàn thành thì vợ ông đột ngột qua đời! Ông buồn, bỏ dở toàn bộ công trình và không quay trở lại nơi này một lần nào nữa!!! Một chuyện tình đẹp nhưng buồn!!!minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC00560_zps28940ef5.jpgCây cầu nhỏ biên giới Canada-Mỹ. photo DSC00563_zpsbf3310fe.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC04921_zps0bac62af.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC04928_zpse92ebf21.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05059_zpsfd453c4e.jpgGặp tàu từ phía Mỹ qua, hai bên vẫy chào nhau ríu rít như bạn cũ gặp lại.

Tuesday, October 1, 2013

Giấy Thông Hành * Passport
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC04755_zps46b83814.jpg
Từ khi sang Mỹ chơi hoặc mua sắm đồ phải dùng Passport , tôi cắt hẳn thói quen “Vượt biên” vì ngại đi làm giấy thông hành! Không có giấy thông hành thì khỏi sang Mỹ luôn! Càng tốt, đỡ tốn tiền! Cứ đặt chân lên nước bạn hình như có một mãnh lực bắt ta phải chi tiền! Chẳng lẽ không mua? Hàng hóa, túi xách, son phấn… ở Mỹ rẻ hơn bên ta nên lại càng hấp dẫn ta mạnh tay tiêu sài. Ngần ấy lý do càng khiến tôi delay không chịu đi xếp hàng như người ta để làm Passport! Ai cũng kêu làm Passport xếp hàng lâu lắm lại càng khiến tôi ỷ lại : “Không có Passport cũng chẳng sao”! Hai tuần trước, cậu út đi làm Passport thấy lục cục dậy từ 7 giờ sáng! Cậu nói đi sớm đỡ phải đợi lâu vì đó là giờ đi làm nên ít người đến làm passport cho mình! Nghe cũng có lý nhưng khi về, cậu nói người ta xếp hàng ra tận hành lang! Nghe vậy  tôi cũng chuẩn bị tinh thần cho mình có thể mất hàng tiếng đồng hồ chờ đợi nên tôi nghỉ hẳn một ngày cho rộng rãi . Tính đi sớm như cậu út nhưng ngủ quên nên gần 10 giờ mới lò dò đến văn phòng. Tối hôm trước hỏi cậu út là văn phòng ở tầng nào? Có gần cửa không?... Cậu nói vào cửa chính ngay tầng dưới , đi sâu vào theo bảng chỉ dẫn rồi rẽ trái. Tuy nhiên, cậu tủm tỉm cười đế thêm : “ Dễ tìm lắm, vừa bước chân vào hành lang là đã thấy người xếp hàng và mình nối tiếp vào hàng là đúng , chẳng phải tìm kiếm gì cả”!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC09934_zpsf2ca51c4.jpg
Đi muộn nhưng bãi đậu xe vắng tênh nên tôi kiếm được chỗ đậu ngay sát cửa chính. Vào trong thấy hành lang sâu hun hút nhưng chẳng thấy người xếp hàng như cậu út và những người đã từng đi làm passport nói. Theo bảng chỉ dẫn vào phòng cũng chỉ thấy khoảng hơn chục người ngồi đợi . Chục người đợi nhưng có tới 13 quầy làm việc. Chưa kịp hỏi gì thì anh chàng nhân viên ngồi bàn sát cửa đã nhanh nhảu: “ Chào bà, bà đến thẳng bàn số 1 hoặc bàn số 2 đưa giấy tờ rồi họ sẽ cấp cho bà số thứ tự để làm Passport”! Cảm ơn xong là cứ thẳng tiến đến bàn số 1 vì bàn này không có khách . Đưa toàn bộ giấy tờ cần thiết cho cô nhân viên, cô hỏi vài chi tiết lặt vặt như có passport cũ không… rồi cô kẹp toàn bộ giấy tờ bằng cái kẹp hồ sơ rồi đưa lại cho mình. Trên cùng cô đặt tờ giấy ghi số thứ tự và nói ngồi đợi , khi nào trên màn hình trước mặt hiện số thứ tự của mình với hướng dẫn đến bàn nào thì mình đến đó làm tiếp. Số thứ tự của tôi là E866 , ngước lên màn hình thấy họ đang làm giấy tờ cho số thứ tự E864 , nghĩa là mình chỉ cần đợi 1 người thôi. Chỉ trong khoảng vài phút ngắn ngủi đã thấy màn hình nhấp nháy số thứ tự E866 kèm theo mũi tên đỏ chỉ dẫn  đến quầy số 10. Quầy này là một bà gần tuổi hưu làm việc. Bà niềm nở, thân thiện chào hỏi rồi tay bà lật nhanh thoăn thoắt những giấy tờ tôi đưa. Bà sửa chữa giúp một vài điểm ghi không chính xác rồi bà copy tất cả ID cần thiết. Xong xuôi, bà hỏi bao giờ muốn xuất ngoại, tôi trả lời chỉ làm sẵn khi cần thiết! Lòng hơi thắc mắc tại sao bà đặt một câu hỏi “ vô duyên”! Dường như đọc được ý nghĩ của tôi, bà nhoẻn miệng cười giải thích: “ Có những trường hợp cần đi gấp thì chúng tôi phải làm khẩn cấp cho kịp , còn bà chưa cần ngay  chúng tôi xếp vào loại bình thường và sẽ gửi đến nhà bà trong vòng mười ngày”. photo DSC09973_zpse2f8a449.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo P1050178.jpg
Xong một công việc trong một khoảng thời gian may mắn không đông người! Tính từ lúc bước chân vào văn phòng đến lúc đi ra chưa đầy 30 phút! Về nhà nói ai cũng phải kêu là tôi quá may mắn. Chắc ngày mai đi mua 649 , số đang đỏ mà.