Tuesday, August 23, 2016

Bia Và Thể Thao
Tiệm bia và công viên đối diện nhau
Cuối thập niên 80, công viên Dundonald hừng hực khí thế Tai chi do một nhóm lớn các cụ lứa tuổi trên 40 tập mỗi buổi sáng sớm từ mùa xuân đến cuối thu! Có được “phong trào” này có thể nhờ phần lớn công của bà chủ tiệm tạp hóa Ping Fat Lee. Bà có tâm lại chẳng thiếu tiền và nghe đồn bà biết võ nữa theo lời truyền miệng nên bà đã khởi động phong trào này như một món quà tinh thần dành cho tất cả mọi người phần lớn là các cụ đã hưu suốt ngày chôn chân trong nhà xem TV mà không biết đến phương tiện giải trí ngoài trời vì thời gian đó, người Á châu chưa nhiều! Cũng nghe nói bà còn cho xe đến đón tận nhà những cụ không có con cháu đưa đón và không có khả năng tự đến công viên! Mỗi lần đi ngang qua công viên, tôi thường dừng lại ngắm nhìn họ tập và nghĩ tới lúc mình ở tuổi hưu chắc cũng ra đây tập theo! Phiá bên đường đối diện là tiệm Bia! Lúc đó, tiệm bia còn nhỏ xíu! Bên công viên xếp hàng rèn luyện gân cốt thì bên tiệm Bia, người ta cũng xếp hàng mua bia…tẩm bổ dạ dày!
Cây măng non bên những khóm tre già
Tiệm bia sáng sớm đã đông người đứng đợi
Năm ngoái, tiệm bia được đập đi xây lại với qui mô lớn gấp đôi tiệm cũ và bãi đậu xe cũng lớn theo tiệm! Phía công viên bây giờ còn lèo tèo vài cụ sau khi bà chủ tiệm tạp hóa nghỉ hưu! Chắc bà chuyển đi xa không ra công viên hướng dẫn nên phong trào xẹp xuống chăng? Tôi chỉ là khách qua đường nên phỏng đoán vậy chứ không biết rõ thực hư! Vợ chồng bà chủ tiệm tạp hóa thì tôi biết vì khi mới đến đây chưa có xe đi mua lương thực, thực phẩm ở tiệm bà thường được ông bà cho người chở về tận nhà khi mình mua gạo nặng hoặc những hôm trời giá rét!
Cô gái vừa lắc vòng vừa đọc sách một cách diệu nghệ
Sáng nay đi làm, gió thổi đã mang theo hơi lạnh đầu thu! Ngang qua công viên thấy dăm bảy cụ già người Hoa tập dưới sự hướng dẫn của một cây măng non! Cây măng này mới nhú mầm 2 năm nay thôi! Mới đầu tôi thấy cậu đứng ngắm rồi dần dần cậu nhập cuộc và bây giờ cậu tập rất thuần thục, dẻo dai như bà chủ tiệm tạp hóa năm xưa! ! Kể cũng lạ, cậu không biết tiếng Hoa còn trên dưới chục cụ đáng tuổi ông bà cậu lại không biết tiếng Anh! Thế mà họ vẫn đứng bên nhau tập tất cả các buổi sáng sớm! Các cụ tập đã đành vì các cụ cao tuổi, tập môn thể dục tốc độ chậm phù hợp còn cậu trẻ măng này đang hừng hực tuổi thanh xuân mà cũng đủ kiên nhẫn tập những động tác chậm rãi, từ từ như… các cụ! Ngoài ra, công viên lại thêm một nữ lưu lắc vòng! Cô gái này vừa lắc vòng vừa cầm cuốn sách đọc một cách thư thái , nhẹ nhàng như ta ngồi đọc! Công viên vẫn như xưa nhưng lượng người ít hơn! Phia bên kia đường, tiệm bia điềm nhiên tắm mình trong nắng thu! Người đứng xếp hàng chờ đông đảo bên ngoài dù lúc đó, tiệm chưa mở cửa!

Thursday, August 4, 2016

Phủ Toàn Quyền * Rideau Hall
Nhiệt độ 29 độ C nhưng gió mát, trời trong xanh! Không khí càng mát mẻ dễ chịu hơn khi tôi dạo chơi trong vườn phủ toàn quyền! Vườn rộng mát với nhiều cây xanh và hoa! Thói quen dạo chơi, đi bộ ở những nơi quen thuộc đã khiến tôi biết đến vườn trong phủ toàn quyền hơi muộn! Ngoài cổng vào có hai người lính Hoàng gia đứng nghiêm gác nhưng cửa mở rộng Welcome du khách đến thăm. Cứ khoảng trên dưới 15 phút ta lại có thể quan sát lính gác đổi quân (Changing Guard). Không rầm rộ như trên quốc hội mà chỉ gói gọn dưới 10 người lính nhưng phong cách chuyên nghiệp của họ chẳng khác gì! Vẫn nghiêm trang đều bước oai hùng trên nền nhạc! Mệnh lệnh vẫn được hô to dũng mãnh như đứng trước cả ngàn người! Các hướng dẫn viên tại phủ toàn quyền trong bộ đồng phục áo trắng váy ( quần) xanh với nụ cười chào hỏi thân thiện dành cho mọi du khách khiến ta có cảm giác lâng lâng , thoải mái dạo bước như… vườn nhà mình!
Chỉ dạo trong vườn nhưng ta vẫn có thể ôn lại lịch sử của phủ toàn quyền qua vườn cảnh nhỏ đặt những tấm bảng hình lá phong gắn tên và thời gian phục vụ của các Governor General từ khởi điểm tới bây giờ! Vườn cây được trồng bởi những vị vua, Nữ Hoàng, Nguyên thủ quốc gia, công chúa, hoàng tử, công nương, công tước, danh nhân của mọi miền trên thế giới… Nhiều lắm, muốn đi hết đồi cây này và đọc tên tất cả có lẽ chúng ta cần rất nhiều thời gian. Tôi thích nơi này vì vẻ đẹp thanh nhã của vườn cây! Nơi này hứa hẹn sẽ đẹp cả bốn mùa! Hẹn lần tới vào mùa thu!
Bảng tên trước cây Tổng thống Kennedy trồng.
Tổng thống John F. Kennedy trồng cây này vào ngày 16 tháng 5, 1961.
Cây do Nữ hoàng Anh Elizabeth đệ nhị trồng ngày 10/10/1951 khi bà còn là Công chúa!
Bảng đặt ở cây do Tổng thống Vladimir Putin trồng !
Tổng thống Vladimir Putin trồng cây này ngày 18/12/2000

Sunday, July 10, 2016

Hoa Nhài
“ Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng an”
Hình như trong thơ văn chúng ta, hình ảnh đẹp nhất của hoa nhài chỉ được thể hiện ở 2 câu thơ trên! Còn lại hầu hết hoa nhài được tượng trưng như một điều gì không trong sạch? Hơn thế nữa, người ta còn gán cho bông hoa nhỏ bé, trong trắng với hương thơm nồng nàn này hai từ: Lẳng lơ!?
Có phải vì hoa nhài chỉ nở về đêm và màu trắng của nó tương phản với bóng đêm để côn trùng có thể nhìn thấy nó rõ ràng hơn như một cách nó muốn khoe nhan sắc? Nếu thế, con người còn muốn “Khoe” nhiều hơn nó nữa mà con người lại có trí thông minh để phân tích , lựa chọn hướng đi đúng đắn theo quan điểm của mình!
Còn vì mùi thơm quyến rũ của nó như cách mời gọi bướm ong đó chẳng phải là lẽ tự nhiên sinh học trong việc duy trì nòi giống sinh vật? Tại sao tất cả các sinh vật khác có quyền được làm như vậy mà chúng ta coi là lẽ thường trong khi lại đổ hết lỗi lên đầu hoa nhài!
Lúc nhỏ, các bé gái rồi sau này trở thành thiếu nữ thường hay cài chìm vào trong tóc những bông hoa có mùi thơm như Hồng, Ngọc lan… nhưng ít cô dám cài hoa nhài dù hoa nhài dễ trồng, dễ mọc, hiện diện khắp nơi còn hai loại hoa “ vương giả” kia không phải vườn nhà ai cũng có! Thế nhưng vẫn ít cô “giao du” với nhài! Chính vì cái quan niệm ấy ăn sâu vào tiềm thức nên tôi cũng theo “ thiên hạ” hờ hững với loài hoa đáng thương này!
Nhưng bây giờ, hình như nhài lên ngôi? Hay ít nhất, nó cũng lên ngôi ở nơi tôi đang sống! Mỗi buổi sáng mùa đông lạnh giá, uống một cốc trà hoa nhài pha chút mật ong rừng! Hương thơm của hai loại này hòa quyện vào nhau đem lại sảng khoái cho người thưởng thức nó như chìm vào khúc nhạc êm đềm với hình ảnh những khóm nhài đua nhau nở trắng đêm hè bên ngoài cửa sổ! Hưong thơm lan tỏa vào tận trong nhà làm cho không khí như dịu mát hẳn đi!
Nó càng có giá trị hẳn khi tôi quyết tâm phải được làm chủ một khóm nhài nhưng rất khó thể tìm được! Rồi khi có nó trong tay , tôi chăm sóc nó còn hơn loài phong lan vương giả! Nó chẳng phụ công người, nó đã nở hoa suốt cả mùa hè khi tôi đặt nó bên trong cửa sổ . Mùa đông cũng có hoa nhưng ít hơn. Hương thơm lan tỏa khắp phòng làm việc quyến rũ tất cả mọi người. Ai cũng thích loại cây hoa này vì đã nở hoa liên tục lại cho mùi hương thơm và màu sắc tinh khiết! Chẳng ai biết đến điều tiếng của nó nơi quê tôi! Điều lạ lùng là hình như nơi đây không phải chính quê nên nó thay đổi chút ít! Nếu như ngày xưa ở VN muốn gây cây nhài mới, ta chỉ cần cắt cành già, nhúng nước là nó sẽ ra rễ mới. Hoặc cẩn thận hơn, ta có thể chiết cành! Nhài nơi đây õng ẹo hơn, không thể giâm hoặc chiết cành dù sử dụng cả thuốc kích thích mọc rễ! Đây không phải quê hương của nhài!

Friday, July 1, 2016

Quốc Khánh Canada * Canada Day 2016
Năm nay quốc khánh Canada mang một bầu không khí trẻ trung! Có phải vì thủ tướng đương nhiệm còn trẻ nên ngày quốc khánh năm nay có một cái gì mới hơn so với những năm trước?
Thợ chuyên nghiệp tầm trung sẵn sàng. Dàn máy ảnh tầm cao phía sau lưng ông
Thứ nhất,  tôi thấy hầu hết các nguyên thủ quốc gia đến quốc hội vào ngày quốc khánh thường đi xe Cadillac đen ! Bà con ta cứ nhìn thấy đoàn xe Cadillac tiến vào quốc hội thì nhanh chóng đến gần thế nào cũng có cơ may được bắt tay thủ tướng! Thế nên, như một thông lệ, tôi cứ ngóng cổ đợi… Cadillac! Rồi Cadillac cũng tới nhưng không phải một đoàn mà chỉ có một cái dẫn đường! Nối tiếp theo gồm toàn xe Van của hãng Chevrolet! Thế thì Thủ tướng ngồi xe nào đây? Không thể là xe dẫn đường? Câu trả lời có ngay khi cửa xe Van Chevrolet mở, cả gia đình Thủ tướng đi xe này!
Hàng ghế đầu bọc nhung đỏ có gia đình Thủ tướng ngồi
Đội ngũ an ninh rà soát trước giờ Thủ tướng tới 
Rồi khi vào ngồi trong hàng ghế đầu tiên bọc nhung đỏ sậm! cũng không thấy Thủ tướng ngồi chính giữa mà ông cùng gia đình ngồi bìa ngoài. Ngồi chính giữa lại là hầu hết những người tôi chưa từng nhìn thấy qua truyền thông!
Gia đình Thủ tướng
Đại điện thổ dân! Ông là người thực hiện nghi thức quạt khói vào Thủ tướng.
Thủ tướng ngồi ngoài bên trái và người đại diện thổ dân ngồi ngoài bên phải 
Mở đầu chương trình cũng không phải bài diễn văn mà là chương trình âm nhạc hết sức vui nhộn của những ca sỹ trẻ! Họ vừa nhảy vừa hát khuấy động bầu không khí quốc hội nhộn nhịp đến nỗi Thủ tướng và mấy người ngồi cạnh cùng đứng lên nhảy theo những ca sỹ đó! Số lượng người đổ lên quốc hội hôm nay khá đông. Cũng như mọi năm, hầu hết mặc mầu đỏ, trắng và vẫy cờ Canada. Năm nay tôi cũng muốn theo… mới! Đó là, tôi không post những hình ảnh “đường phố, vỉa hè” quốc hội như mọi năm vì quần chúng muôn năm vẫn vậy Vẫn đông, vẫn vui! Tôi xin đề cập đến những vấn đề khác ví dụ như hình ảnh gia đình thủ tướng, những người bảo vệ an ninh trước khi Thủ tướng đến họ làm gì hoặc chương trình ca nhạc, nhào lộn trên khán đài kéo dài từ sáng tới đêm làm cho ngày Canada day năm nay thực sự như một ngày hội chung cho tất cả mọi người có mặt trên quốc hội cùng hát, cùng nhảy theo những ca sỹ trên khán đài! Một ngày quốc khánh thật trẻ trung, sôi động chưa từng có.
Ban nhạc trẻ trung vừa hát vừa nhảy sôi động bầu không khí trên quốc hội.

Wednesday, June 22, 2016

Vịt Bắc Kinh * Peking Duck
Không biết có phải vì bỗng nhiên ngày 24 tháng 8, 1989 tổng thống Mỹ lúc đó là ông George Bush đến nhà hàng Trung quốc ở ngoại ô Washington Fall Church ăn món vịt Bắc kinh đã vô tình làm cho món vịt Bắc kinh trở lên nổi tiếng mà tôi chỉ biết cái món vịt này ấn tượng với tôi bởi… Giá cao ngất ngưởngng! Cả một con vịt nặng vài kg mà người ta chỉ lọc được chưa tới 30 miếng da dính theo lát thịt vừa mỏng vừa nhỏ mà theo như các cụ ta thường nói thổi một cái là bay! Món này tuy không thuộc loại cao lương mỹ vị nhưng cách chế biến cầu kỳ của nó đã làm cho giá cả “Nhảy vọt”!
Để ăn món vịt này người ta bày sẵn gia vị cần thiết cho món ăn gồm các lát hành tươi chẻ nhỏ, vỏ bánh hấp nóng để cuộn vịt và nước chấm! Đó là những món phụ cần thiết! Ngoài ra, ở một số nơi khác tôi thấy họ còn bày thêm cà rốt, dưa leo thái sợi… Món vịt Bắc kinh tôi ăn tại nhà hàng nơi tôi ở người ta lọc miếng thịt mỏng dính gồm chủ yếu là lớp da còn nóng giòn kèm theo một lát thịt dày hơn tờ giấy một chút chứ không “Chém to kho mặn” như hình minh họa cho vịt Bắc kinh ở trên mạng!
Thú thực, tôi vì tò mò muốn biết món ăn nổi tiếng đến nỗi Tổng thống Mỹ không thể đặt được phòng riêng nhỏ vì gọi phone đặt bàn trễ nhưng ông vẫn đồng ý ngồi nơi chung với toàn bộ thực khách khác của nhà hàng bữa tối hôm đó để thưởng thức món vịt này thì chắc chắn nó phải đặc biệt ghê lắm thì mình cũng nên nếm thử coi vị ra sao một lần cho biết chứ thực sự lần đầu ăn món này tôi không thấy có gì nổi trội! Có phải vì nước chấm hơi ngọt so với khẩu vị của tôi hay vì giá cả của nó khiến tôi… Nghẹn ngào không nuốt nổi? Có thể lắm! Vừa thưởng thức tôi vừa tự nhủ sẽ không bao giờ gọi món vịt Bắc kinh thêm lần thứ hai vì lý do tế nhị này!
Thế nhưng người nhà tôi lại thấy món vịt này hợp khẩu vị và muốn ăn tại nhà! Thì ăn! Nhưng tôi không đặt mua tại tiệm ăn nữa mà ra tiệm bán thức ăn nấu sẵn mua một con vịt quay về nhà tự mình lọc! Cũng lọc mỏng dính như tiệm ăn! Lọc xong rải đều các lát thịt này lên vỉ cho vào lò nướng với nhiệt độ cao, nướng nhanh trong 1, 2 phút đủ cho miếng da vịt giòn tan và lát thịt dính kèm theo chưa bị khô rồi nhanh chóng đặt xuống bàn ăn đã bày sẵn … gia vị và… thực khách! Nước chấm pha đúng theo công thức cậu nấu bếp tiệm ăn Trung hoa dạy! Ngon không khác gì ăn tại tiệm! Có khi còn ngon hơn vì tự tay mình làm nên giá rẻ… Như cho không!
Mời cả nhà thưởng thức món Vịt Bắc kinh Home make

Sunday, June 19, 2016

Điện Thoại Viễn Liên

Thập niên 80, đa số dân Việt vừa đi học tiếng Anh vừa tranh thủ những ngày cuối tuần cày thêm chút đỉnh dằn túi! Bằng cấp không có, tiếng Anh chưa rành lại chỉ làm chưa tới chục giờ nên mỗi tuần dằn túi có vài chục đồng! Vài chục đồng lúc đó vẫn đáng giá so với lương thực, thực phẩm rẻ mạt! Cái gánh nặng làm túi nhẹ nhanh ở thời điểm này không phải là vấn đề mưu sinh cho gia đình vì vẫn được nhà nước cung cấp chi phí trong thời gian học tiếng Anh và chưa đủ trình độ ngôn ngữ hội nhập xã hội! Ngoài ra, các hội đòan, nhà thờ, tư nhân, chủ nhân hãng xưởng… cùng chung tay góp sức! Có lẽ, họ cũng không ngờ dân ta lúc còn chưa tự túc được mà dám “sài sang” cho gọi điện thoại xuyên đại dương đến thế! Nghĩ vậy cũng hơi oan cho bà con ta! Họ có muốn thế đâu! Cái tự ái “ dân tộc”! Cái tình nghĩa gia đình buộc họ phải im lặng chịu đựng không dám hé môi than thở sợ tổn thương tình cảm ruột thịt! Cứ còng lưng cày thứ bảy chủ nhật và những ngày thường đến lớp học Anh ngữ mới xổ ra cho lòng vơi nhẹ! Có gì đâu, quanh đi quẩn lại cũng chỉ những cú phone “Collect calls”! Ruột thịt lo lắng cho ruột thịt nơi xứ lạ quê người gọi phone thăm hỏi tình hình! Gọi trực tiếp đã đắt đằng này lại nhờ tổng đài chuyển thì cái đắt đỏ đã được nhân lên gấp đôi! Đã thế lại chỉ gọi ban đêm vì giờ giấc khác biệt! Bên Tây ngon giấc thì bên Ta đi cày! Dĩ nhiên trạm bưu điện chủ yếu làm việc ban ngày nên họ “Have no choice”! Cứ 4, 5  giờ trưa VN gọi sang Mỹ đánh thức khổ chủ đang say giấc nồng dậy nghe câu tỏ tình: “ I Love You”! Love kiểu này dài dài đến gục ngã mất! Đã túi nhẹ đi sau cuộc gọi lại thêm mất ngủ triền miên làm người nhẹ bỗng như mây làm gì không gục? Sáng sớm tinh sương còn phải dậy vác sách đến trường với đôi mắt ngầu đỏ để thều thào tâm sự “ đau thương” với bạn học cùng cảnh! Lúc đó, tôi được hứng chịu “ nghịch cảnh” với bạn học đồng hương tôi nhiều lắm vì họ cần trút nhẹ nỗi lòng! Tôi không còn thân nhân ở VN nên làm sao hiểu được tâm sự thương đau! Làm sao dám tin một cuộc nói chuyện qua điện thoại khoảng trên dưới nửa tiếng đồng hồ có thể “ngốn” tới gần trăm đô?
Máy quay đĩa hát thập niên 80
Còn nhớ lần đầu tiên gặp anh kỹ sư Computer vốn là sinh viên du học ở lại làm viễc tại đây kiêm làm thông dịch thiện nguyện cho bà con ta! Thấy tôi không thể nào hình dung Computer là cái quái gì anh cố giải thích! Càng giải thích tôi càng…mù tịt! Lúc đó, tôi còn chưa được biết cái TV nó hoạt động ra sao nữa kia! TV được nhìn thấy một lần duy nhất ở trung đoàn lính đóng tại xã, họ có nhã ý mời các thầy cô đến thăm cái văn minh! Anh lính phụ trách TV loay hoay mở đi mở lại mà tôi chỉ thấy màn hình một màu đen và những đốm sáng nhấp nháy! Anh không giải thích, chúng tôi cũng “lịch sự” không hỏi! Tất cả im lặng hướng lên màn hình ngắm những đốm sáng nhấp nháy! Thỉnh thoảng hình như có tiếng động hoặc tiếng nói gì đó! Người chỉnh TV cứ chỉnh, người ngồi xem cứ xem! Tất cả cùng im lặng khoảng chừng gần tiếng đồng hồ thì tất cả “ Khán giả” tự động rã đám! Chẳng ai bình gì sau đó nên tôi cứ tưởng hoạt động của TV là vậy ! Có lẽ, cũng không bao giờ tôi dám tưởng tượng đến một lúc nào đó tôi ngồi ở nơi cách VN nửa qua địa cầu mà chỉ cần vươn tay bấm một cái nút nhỏ là có thể nói chuyện cũ với những người bạn xưa cũ! Bạn tôi ở FB vừa mới cho tôi địa chỉ bạn học cùng lớp, tôi mau mắn bấm liền Add friend! Không bao lâu , khi tôi chưa kịp mở FB để kiểm tra xem bạn cũ đã đáp ứng lời mời kết bạn chưa thì chuông điện thoại reng! Người bạn đó đã gọi phone đến rồi! Cái anh FB này giỏi thật! Rất nhiều lần anh “ngỏ ý” xin cell phone tôi đều skip! Vậy mà cuối cùng tôi phải tự nguyện cho số điện thoại của mình vì ‘Anh” viết thư riêng: “ Chúng tôi muốn biết có phải bạn đang đổi mật khẩu”? Chúa ơi, ai muốn tìm cách đổi mật khẩu FB của tôi làm gì! Nhưng vì an toàn trang FB, tôi đành cho số cell riêng của mình để anh gửi lại một số thông tin bảo mật tuyệt đối một cách riêng tư nhất! Chuyện qua lâu rồi nhưng anh đã lưu số điện thoại của tôi lại nên bạn tôi chỉ cần nhấn tên tôi là đường dây được nối ! Thoải mái nói chuyện đến khi nào… Hết chuyện ! Free hoàn toàn bà con ạ!
TV thập niên 80.
Tôi thấy tiếc cho anh FB và cho cả bà con ta, những người còn thân nhân bên kia bờ đại dương vì nếu thập niên 80 anh FB có dịch vụ này cho bà con người Việt thì chắc túi của họ đã không bị nhẹ đi một cách oan uổng cũng như đệ tử của FB sẽ nâng lên một cách đáng kể!Tôi cũng rất tiếc đã không lưu lại hình ảnh về cái điện thoại thập niên 80 khi chúng ta phải quay vòng từng số chứ không chỉ đơn giản bấm phím như bây giờ!

Sunday, June 5, 2016

Chạy Gây Quỹ Từ Thiện
Năm nào cũng vậy, cứ khoảng từ tuần thứ hai của tháng năm cho đến hết hè là các môn thể thao chạy, đi xe đạp, bóng chuyền trên cát… đua nhau nở rộ trên đường phố, công viên… Người ta thi thố tài năng để làm từ thiện. Tất cả tiền quyên góp cũng như tiền đóng lệ phí của vận động viên được giành cho hoặc trẻ em nghèo, bệnh viện nhi đồng hoặc tiếp thêm quỹ cho những công trình nghiên cứu y khoa…
Có thể nói môn chạy bắt đầu sớm nhất của mùa hè. Mấy năm gần đây, Ottawa hay tổ chức chạy khu vực trung tâm phố như điểm xuất phát từ tòa thị sảnh Ottawa rồi chạy dọc Rideau Canal hoặc chạy quanh quốc hội vào những ngày thứ 7, chủ nhật. Rất nhiều môn chạy khác nhau. Riêng Marathon cũng có Marathon và 1/2 Marathon! Rồi chạy 10 Km, 5 Km, 2 Km! Rất tiếc không có môn chạy… 1 hoặc 2 mét cho tôi trổ tài!
Người lớn chạy, trẻ em cũng… chạy! Trẻ em sẽ chạy cùng trẻ em vào những giờ giấc thuận tiện nhất! Tất cả đều cùng chung mục đích góp phần cho quỹ từ thiện.
Sáng sớm chủ nhật 29/5 vừa qua tôi không đứng xem ở điểm xuất phát mà đứng đón các vận động viên ở đích đến ngay trước tòa đại sứ quán Mỹ. Người đến xem ở điểm này không đông mà phần lớn người ta tập trung tại điểm xuất phát. Mỗi vận động viên chạy gần vạch đích được mọi người vỗ tay cổ vũ nhiệt liệt. Riêng cuộc chạy sáng chủ nhật Ottawa Half Marathon đã thu hút được 14427 người tham gia trong đó có 7994 nữ và 6433 nam . Những vận động viên này có cả chuyên nghiệp và bán chuyên nghiệp hoặc bất kỳ ai đó muốn tham gia, muốn giật giải! Giải thưởng có thể từ vài ngàn tới vài chục ngàn đô. Tôi tò mò đọc danh sách những nước tham gia cuộc chạy này thấy rất nhiều người đến từ châu Phi và những nước lân cận! Cũng như một chuyến du lịch hợp pháp dễ xin nhập cảnh nhất với lý do chính đáng và biết đâu, giật được giải nhất thì có vài chục ngàn bỏ túi mang về nước! Phần lớn, họ là những người trẻ.