Tết
Định “Lờ” tết ( Ta) mà không được ! Tuần trước, cô em dâu gọi phone dọa : “ Em sẽ gói bánh chưng cho mỗi nhà vài cái ăn tết . Nhưng em chỉ gói thôi, còn luộc thì nhà nào luộc cho nhà nấy chứ nhiều quá, em không luộc hết được” ! Tôi chối đây đẩy : “ Thôi, mất công mà có ai ăn ! Hơn nữa, lá dong đâu ra mà gói”? Cô cười , khoe: “ Lá dong mua rồi, lá dong tươi hẳn hoi em mua cả chục gói từ Toronto gửi lên . Mỗi gói khoảng 20 lá có $ 6.99 một gói thôi” ! Rồi cô gói thật , lá dong rửa xong bày la liệt từ bàn ăn trong bếp đến bàn ngoài phòng khách ! Gạo nếp và đậu xanh ngâm đầy mấy chậu ! Chưa hết, cô còn làm bánh mật, khau biếu mọi người ! Nhìn vào nhà cô lúc đó la liệt thực phẩm như bếp của tiệm ăn . Đến hôm gói bánh, mấy bà chị chồng, cô em chồng lăng xăng đến giúp việc chạy ngoài đợi cô sai vặt ! Tôi bận việc nên không tham gia . Vả lại, tôi đâu biết gói bánh chưng ! Cô em dâu sinh sau đẻ muộn kém tôi cả chục tuổi mà đảm đang . Vắt mũi chưa sạch đã đến vùng tuyết lạnh định cư mà qua mặt mấy bà chị chồng lớn tuổi ! Đúng là mấy bà chị chồng đoảng vị : “ Có tuổi nhưng không có tên” !
Rồi tôi cũng phải luộc mấy cái bánh chưng cô ép lấy ! Cô mang đến tận nhà , đậu xe ngay trước cửa , gọi cell phone vào nhà tôi gọi mở cửa lấy bánh mới gói xong! Cô gói toàn bánh “ Hộ pháp”, luộc gần chục tiếng đồng hồ mói xong. Được cái, luộc bánh chưng bây giờ không như luộc bánh chưng cái thời tôi còn nhỏ ở Việt nam . Chỉ cần bắc nồi lớn đổ đầy nước luộc mấy tiếng đồng hồ mới phải cho thêm nước vào. Quanh quẩn vào mạng kiểm tra thư, lau nhà,và làm mấy việc lặt vặt đã thấy đồng hồ báo hết giờ . Vớt bánh ra ép thế là xong. Cái bánh chưng khổng lồ này bóc ra cả nhà ăn mấy bữa không hết mà không phải chỉ có một cái ! Người ta nói : “ Vừa được ăn, vừa được nói” chẳng khi nào sai. Hình như tất cả mọi người trong nhà không ai bình phẩm nhiều về cái bánh ngon, dẻo với đậu, thịt vừa đậm đà mà ai cũng “góp ý” : “ Năm sau đừng gói nữa” !
Tôi chưa bao giờ được gói bánh chưng ! Từ lúc nhỏ thấy năm nào mẹ tôi cũng gói nhưng tôi chỉ là người giúp việc vặt nên trong khâu gói bánh, tôi giỏi nhất về chẻ lạt, rửa lá, tước lá, xếp lá, ngâm gạo, đỗ . Ngòai ra, còn giỏi về gánh nước và đun bếp . Còn nhớ dạo đó , nhà tôi hay luộc bánh chưng vào quãng buổi trưa của đêm giao thừa . Bánh được luộc ở sân sau nhà, cạnh bể nước . Lửa bốc cháy ấm cúng . Trên nắp nồi bánh còn đặt một nồi nước để chế thêm vào khi bánh cạn . Lại có một cái nồi khác đặt ghé cạnh bếp trong đó có mấy bó hoa mùi già thơm nức để cả nhà tắm “ tẩy trần” trước khi tiếng pháo giao thừa nổ.
Rồi cô em đồng nghiệp nơi quê nhà cũng Mail tả lại cảnh phố nhỏ của tôi mấy hôm nay, nào là chỗ này người ta bày bán đào, quất , hàng mã … Nào là cúng ông Táo… nghe cũng thấy vui theo. Nhưng không khí náo nhiệt ấy chỉ được tôi hình dung qua ký ức còn hiện tại, mùa xuân nơi tôi ở tuyết vẫn rơi đều, cây khô phủ đầy tuyết chứ lấy đâu ra đào và quất ? Nhớ lại năm đầu tiên đặt chân lên xứ tuyết khi xuân đang tràn ngập quê nhà với hoa đào nở, tôi đã thầm nghĩ : “ Bao giờ có một cành đào Nhật tân còn nguyên nụ ở nơi đây” ?
Nhân dịp xuân về tết đến nơi quê nhà , xin chúc tất cả bạn đọc mùa xuân như ý.
Mùa xuân nơi tôi ở |
rượu mừng là điều tuyệt vời nhất mà bạn mong muốn nâng lên cùng bạn bè vì khoảng khắc đó mọi người đang chìm đấm trong hạnh phúc và ngọt ngào.
ReplyDeleteLy rượu ngon sẽ làm cho cuộc vui thêm vui. kiểu đáng ly, bộ bình ly góp một phần lớn vào tạo nên hương vị rượu và không gian thưởng rượu