Giày Cao Gót
Còn nhớ khi
tôi ở tuổi teen, lũ con gái đứa nào cũng
thích đi guốc cao gót dù bom rơi đạn
nổ hàng ngày! Nơi tôi ở chỉ có bán những đôi guốc mộc đẽo gọt thô sơ hoặc những
lọai guốc sơn xanh đỏ lòe loẹt mất thẩm mỹ! Muốn có đôi guốc ra hồn để lấy le với
bạn cùng lứa, chúng tôi phải ra Hải phòng, Hà nội tìm mua những đôi guốc nhựa màu
đen có quai trong suốt! Đeo những đôi guốc cao lênh khênh đẹp đẽ ấy tự nhiên
thấy mình kiêu hãnh và văn minh hẳn lên! Lúc đó có thể
vênh váo cái mặt lên trời đi nghênh ngang… nện guốc trên đường phố! Những đôi
guốc mỏng manh đúc bằng thứ nhựa dẻo rẻ tiền không chiu nổi sức mạnh của cơ thể
nên cứ oặt ẹo như thằng nghiện mặc dù con gái hồi đó hầu như ai cũng có dáng “ Mình hạc xương mai”! Ăn
không đủ no thì trai tráng cũng “ Yểu điệu thục nữ” nói chi đến nữ nhi? Những đôi guốc cứ mềm oặt xuống đó mà chúng
tôi vẫn đi được bình thường! Không những thế còn làm đủ việc nhà từ nấu cơm,
gánh nước, chẻ củi…
Đã mang tiếng ở phố thị nhỏ bị dân thành phố chính cống miệt
thị bằng hai từ: “ Nhà quê”! Thế mà khi ra trường tôi được phân công công tác về một vùng còn quê hơn mình mới sợ! Các cô gái
tuổi teen người địa phương thường nhìn chúng tôi bằng con mắt ngưỡng mộ về cách
ăn mặc! Những ngày nghỉ, các cô đến trường nhờ chúng tôi dạy hát vì trường có
chiếc radio cho các cô giáo trẻ đang ca bài “ Đời tôi cô đơn” học hát rồi dạy lại
cho học trò! Tôi còn nhớ một cô gái còn rất trẻ nói với tôi: “ Làm cô giáo như
các chị thích thật! Gót chân chị nào cũng hồng như son! Em chỉ mong được làm cô
giáo hoặc làm công nhân viên chức nhà nước để không bao giờ phải đi chân đất"! Một
mơ ước thật nhỏ nhoi mà không biết sau này cô có thực hiện được không?
Thế mà bây giờ, khi tôi được sống ở nơi bán đầy đủ các loai giày
dép cao thấp đủ kiểu thì tôi lại chỉ “mê” loại giày dép đế bằng, đế thấp!Có phải
tại vì ở noi đây người ta sống thực tế? Trừ những người làm việc phải tiếp xúc
với khách hàng bắt buộc phải ăn mặc đẹp, lịch sự theo yêu cầu từng nơi còn lại
người ta chọn trang phục thoải mái , tiện dụng như đi giày thể thao, đi giày đế
bằng… Các cô gái trẻ cũng chỉ đi giày cao gót khi đi dạ hội, đám cưới, khiêu vũ…
Còn tôi, ở đâu, lúc nào cũng ca bài giày đế bằng kể cả đi dự
dạ hội, đám cưới! Thế nên khi đứng chụp ảnh cùng chị em tôi thường bị biến
thành chú lùn đứng cạnh nàng Bạch Tuyết! Các chị em, bạn hữu của tôi đền giờ này
vẫn còn kết với giày cao gót lắm! Tôi không…Care!Nhớ lại mùa hè năm ngoái, gia đình tôi có đám cưới người cháu.
Tất cả mọi người từ cô dì, chị, em , cháu gái ... đều nện giầy cao gót. Là người nhà nên
chúng tôi phải có mặt cả ngày lẫn đêm! Một vài tiếng đồng hồ đầu mọi người còn
tươi tỉnh, lăng xăng chụp ảnh! Rồi dần dần phái nữ hình như rủ nhau ngồi ỳ một chỗ không muốn nhúc
nhích! Tôi đang định hỏi mọi người lý do thì thấy cô cháu gái tuổi Teen của tôi
khệ nệ xách vào mấy túi shopping lớn! Tôi
hỏi cháu: “ Sao cháu lại đi shopping lúc này”? Cháu cười không trả lời và mở các
túi ra cho tôi nhìn. Trong túi là những đôi dép rẻ tiền đế bằng với giá` $5 một
đôi! Cháu giải thích: “ Thấy các cô, các bác đau chân quá nên cháu đi mua những đôi này đi tạm! Bác chọn một đôi cho bác đi”! Tôi cám ơn cháu rồi đưa chân cho cháu nhìn đôi giày đế bằng tôi đang đi và được cháu tấm tắc: “You are very
smart”! Thảo nào trước đó, bà chị gái tôi cứ đòi đổi giày nhưng tôi đành xin lỗi
vì nhìn vào đôi giày cao lênh khênh của chị mà tôi… đau nhói gan bàn chân!Mùa hè sắp tới với một đám cưới người nhà nữa và tôi vẫn giữ
nguyên quan điểm : “Đi giày đế bằng, ai cười kệ ai”!
No comments:
Post a Comment