Chiếc Khăn Quàng
Đang xếp hàng để trả tiền cái túi mới mua ở cửa hàng Tommy
thì một cô nhân viên người Á mở cửa đi vào trong quầy đứng cạnh người thu ngân
. Cô tươi cười thân thiện chào mấy người
chúng tôi. Lúc đó, một cô gái trẻ đang lúi húi tìm thẻ trong túi để trả tiền.
Người thiếu phụ đứng trước tôi và sau tôi còn một bà cụ khác. Cô người Á sau
khi chào hỏi và tươi cười “lấy lòng” bốn bà khách phụ nữ rồi cô giơ lên mấy cái
khăn quàng cỡ lớn cho mọi người coi và cô “mở máy” : “ Các quí bà nhìn những cái
khăn này có đẹp không? Giá lại chỉ có $ 5.00 vì người ta không làm thêm nữa!
Giá bình thường là $ 39.99 một cái. Các bà mua đi, chỉ còn 5 cái thôi. Giá rẻ
quá không mua cũng uổng! Mình không dùng thì mua cho mẹ hoặc bà của mình cũng
được”! Thấy giá rẻ, tôi vươn cổ nhìn thấy cái khăn trông cũng được nhưng hoa
văn thì tôi “chê” vì nó hơi … loằng ngoằng ! Cô gái trẻ đang tìm thẻ liếc qua
rồi nhặt một cái. Người thiếu phụ đứng trước tôi cũng lấy một cái! Tôi ngần
ngừ, thấy vậy, cô người Á đó đế thêm;” Mình không dùng thì mua cho mẹ của mình
cũng được! Giá rẻ quá mà”! Tôi bật cười trước lời chào mời có một không hai ở
xứ sở này. Chưa bao giờ tôi thấy ở đây người ta chào hàng kiểu như cô kể cả
những người “ Buôn thúng bán bưng” huống chi đây là một cửa hàng danh tiếng!
Thấy tôi cười, cô cũng cưoìi theo! Nụ cười của cô dành cho tôi có giá trị làm
tôi phải gật đầu: “ Làm ơn cho tôi một cái”! Hai cái còn lại của cô được bà cụ
đứng xếp hàng sau tôi “nhặt sạch” ! Chỉ trong vòng vài phút, cô bán hết 5 cái
khăn. Lúc đó, tôi mua chỉ vì thấy giá rẻ chứ không thực lòng thích lắm! Ai ngờ
sau khi mua về mới thấy công dụng cũng như giá trị của nó không hề rẻ chút nào.
Này nhé, nó được sản xuất bởi hãng danh tiếng
nên nó được làm bằng loại vải tơ nhẹ đắt tiền và rất ấm . Nó rất nhỏ gọn khi ta
gấp lại để trong túi xách tay nhưng khi gió thổi mạnh ta quàng lên cổ thì chiều
rộng của nó đủ phủ trùm thân trên còn chiều dài có thể quấn một vòng quanh cổ. Từ
khi “phát hiện” ra tác dụng của nó thì lúc nào tôi cũng cho nó vào trong túi
khi đi ra ngoài chơi phòng khi trời nóng lạnh bất thường. Mà xứ sở tôi ở thì buổi sáng mùa xuân buổi trưa
mùa hè và tối mùa đông là chuyện thường! Rồi tôi bắt đầu công cuộc săn lùng
thêm vài cái khác nhưng dịp may chưa tới. Cứ mỗi lần đến Tommy tôi lại để ý xem
cái cô người Á đó có mang thêm gì ra quầy không? Cô vẫn tười cười, thân thiện
với mọi người nhưng mãi chẳng thấy cô mang cái gì mới nhưng đã “ cũ” ( hết mốt,
người ta không sản xuất thêm nữa) . Hết mốt có sao? Giá rẻ mà công dụng lớn.
No comments:
Post a Comment