Cô sinh viên du học nhớ nhà thả hồn vào trang mạng đọc tin.
Cô reo lên khi nhìn thấy món ăn các bạn sinh viên cùng phòng đãi cô vài tháng trước khi cô sang
đây du học! Hương thơm, vị ngọt, độ giòn đầy hấp dẫn của " Gà không lối
thoát" qua lời cô bình phẩm thật hấp dẫn. Tôi lập tức phác ngay kế hoạch
nhốt gà kiểu này vào ngày nghỉ cuối tuần để thưởng thức! Tài nội trợ thế nào mà
xôi ít gà nhiều! Lỡ rồi biết sao đây? Bọc đi nắn lại kiểu gì vẫn... còn nhiều lối
thoát! Đành tặc lưỡi an ủi thôi thì để ít không khí cho nó... thở. Thả nó vào
chảo mỡ nhiệt độ thấp nó chín vàng ươm trông ngon mắt nhưng thời gian quá lâu
nên nó... không mềm mại! Đấy là nói nhẹ chứ thực tình thì gạo nếp hạt dài không
mềm dẻo như gạo hạt tròn nên xôi đã khó
bọc lại khô gặp mỡ đun nhỏ lửa ngâm nó quá lâu nên nó... nhớ chồng! Nó "vọng
Phu" nó ... hóa đá có khổ không hở trời? Tôi giải quyết bằng cách dùng
chày đập nó vẫn trơ trơ! Xin mời cả nhà ngắm cho... vui mắt!
No comments:
Post a Comment