Thói Quen
Từ ngày có dịch covid, những thói quen của hầu hết mọi người đã phải bỏ! Không dễ nhưng buộc phải bỏ! Về quan hệ giao tiếp hàng ngày giữa người với người trở lên dè dặt, lo ngại, hồ nghi! Gặp nhau không thể vồ vập bắt tay nói gì đến việc hug, cheek kiss... như xưa? Thậm chí nếu phải đi mua thực phẩm cũng sợ gặp người quen vì không lẽ không chào nhau một câu dù rằng ở thời điểm này ai cũng buộc phải gần như "lờ" nhau đi, tránh xa nhau ra ít nhất 2 m để bảo vệ mình và bảo vệ cả xã hội nhưng biết là một chuyện, cái thói quen mọc rễ lâu đời trong ta cứ cảm thấy áy náy, không phải!
Còn trong gia đình thì hôm nào cũng tụ họp đông đủ! Người thất nghiệp, người làm việc tại nhà, người... mất học! Đông nhưng chẳng thấy vui! Mọi người ít nói hơn, ít tụ tập ở phòng khách mà ai cũng thu mình trong phòng riêng của mình! Dĩ nhiên, những người làm việc Online bận rộn với công việc của họ như tại công sở chẳng có nhiều thời gian ... tiếp chuyện với người... thất nghiệp nhưng giữa những người thất nghiệp với nhau hầu như cũng không có chuyện gì để nói? Nói gì đây? Về số người lây nhiễm cứ tăng hàng ngày? Về những người chẳng may ra đi mãi mãi? Buồn!
Các cơ quan, văn phòng, công sở , thương mại ... hầu như đóng cửa hết chỉ trừ những cơ sở thiết yếu phục vụ cho đời sống như thực phẩm, xăng dầu, y tế... buộc phải phục vụ! Từ sau thứ hai tuần trước tôi không dám bước ra khỏi cửa nên chẳng biết còn có nhiều người đi chợ không? Bao nhiêu người tiếp tục đổ xăng nữa! Nhìn qua cửa sổ thấy thỉnh thoảng có xe chạy qua! Hiếm hoi có người dắt chó đi dạo! Đường vắng ngắt !
Tuy nhiên, những người thất nghiệp , đa số là người lao động trực tiếp nên không thể làm việc tại nhà khi công xưởng đóng cửa cũng cảm thấy ấm lòng khi hiện tại mỗi người sẽ được trợ cấp 2000 đô/tháng trong 4 tháng để chi trả cho nhu cầu thiết yếu của bản thân trong giai đoạn ngặt nghèo này! Nhận tiền... " cho không biếu không" nhưng chẳng ai muốn sẽ PHẢI nhận tới 4 tháng! Ai cũng mong dịch bệnh đẩy lùi nhanh để nhịp sống trở lại bình thường! Để lại được sáng sớm bò dậy đi cày vất vả như cách đây hai tuần! Mới hai tuần thôi mà sao thấy thời gian dài dằng dặc! Lúc đi làm than vất vả còn bây giờ mong được trở lại nhịp sống vất vả đó càng sớm càng tốt ! Được nói chuyện thoải mái với mọi người! Được chia sẻ buồn vui! Được sống lại với thói quen xưa cũ!
No comments:
Post a Comment