Tầu Phù Phá, Douhua, Đậu hũ, Tào Phớ...
Chỉ là một thứ thạch? Chè? giải khát mà có nhiều tên gọi chẳng biết tên nào chính xác? Cái phố nhỏ thời thơ ấu của tôi có chú Côn chuyên bán phù phá vào lúc hoàng hôn! Tại sao chú bán vào giờ đó? Tôi không biết và cũng chẳng thấy ai thắc mắc! Chú quẩy một cái gánh vừa đi vừa rao : "Phù phá đây"! Tôi mê cái món này! Lúc trời vừa xẩm tối, gió hơi lạnh mà thấy chú đi qua thế nào cũng xin tiền mẹ rồi mua về thưởng thức mùi thơm ngậy của đậu nành hòa quyện nước đường nóng nấu với gừng làm tôi mê mẩn! Ăn hết bát vẫn còn thòm thèm!
Hơn chục năm trước ở tiệm thực phẩm Á đông thỉnh thoảng có món này! Họ không bán mà ai muốn ăn có thể xin vài hộp nhỏ! Hình như muốn mua thì chỉ có thùng lớn hàng chục lít với giá rẻ mạt! Chẳng ai mua vì thùng lớn như vậy ăn bao giờ mới hết? Tôi cũng không hiểu sao lúc đó họ coi thường món này thế? Vài người am hiểu nói nó được làm từ bã đậu? Sau khi làm đậu phụ, thừa bã đậu nên họ nấu thành phù phá để cho (tặng) những ai muốn ăn thay vì quăng bã đậu vào thùng rác?
Bây giờ, thỉnh thoảng cũng có món này bán ở tiệm thực phẩm với giá rất rẻ nên tôi càng đinh ninh nó được làm từ bã đậu. Họ đựng trong những hộp khoảng chừng 1 kg nhưng chắc ít người mua nên nó không góp mặt thường xuyên như những thứ thực phẩm khác! Còn nếu đi ăn nhà hàng Trung hoa thì món này là một món ăn free sau khi ta đã " Cơm no rượu say"!
Là món ăn miễn phí có nghĩa là giá trị kinh tế của nó thấp? Không thành vấn đề gì, tôi vẫn thích ăn món phù phá này!
Thế nên, chỉ còn hơn nửa tiếng đến giờ đi ngủ, cô em dâu út gọi phone khoe mới làm món này ngon lắm! Tôi bật dậy , hỏi cách làm rồi lao vào bếp!
Làm xong, thành công rồi mới thắc mắc... Trào dâng là tại sao giá trị kinh tế của món ăn này lại thấp trong khi nguyên liệu làm ra nó hoàn toàn là sữa đậu nành? Vậy mà từ trước đến giờ tôi tin là bã đậu, loại sản phẩm thừa trong quá trình làm đậu phụ ! Quả là vô lý! Nhưng tôi đã tin!
No comments:
Post a Comment