Monday, March 31, 2014

Tuyết Mùa Xuân
 photo DSC06517_zpsfd7030ec.jpg Xúc tuyết mùa xuân
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06521_zpsc72e3fe2.jpg Bao nhiêu cm tuyết?
 photo DSC06575_zps81c12b51.jpg Vất vả gạt tuyết phủ trên xe
Mùa xuân năm nay ở Canada là 20 tháng 3. Cả một mùa đông dài dằng dặc với số ngày giá lạnh kỷ lục khiến cho ai cũng phải phàn nàn là một mùa đông tồi tệ nhất trong những mùa đông lạnh lẽo! Ngày đầu xuân, mọi người thở phào nhẹ nhõm với tâm trạng chờ đón những ngày ấm áp mùa xuân . Thế nhưng trời vẫn rét và tuyết vẫn rơi! Những người bạn Facebook của tôi phải thét lên: “ Mùa xuân ơi! Bạn đang ở đâu vậy”? Hoặc có bạn đưa hai cánh tay với vòng ôm thắm thiết chào:” Hello Spring”! Nhưng nàng xuân mong đợi vẫn õng ẹo không chịu lộ diện!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06553_zps24fbaa4e.jpgTuyết phủ khắp nơi
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06543_zpsb733b13a.jpg
Khi đồng hồ vừa gõ tiếng chuông chuyển sang ngày chủ nhật cuối tháng ba thì ông trời lại ưu ái tặng cho Ottawa một lượng tuyết lớn! Theo dự báo thời tiết thì chỉ có 5 cm nhưng sáng sớm chủ nhật ngày 30 tháng 3 vừa ngó ra cửa sổ  nhìn xuống bãi đậu xe chỉ thấy một màu trắng xóa. Những chiếc xe bị lấp hẳn trong tuyết! Phải dùng xẻng xúc từng hố tạo chỗ đặt chân vào để đi đến chỗ đậu xe vì nếu không làm như vậy thì chân sẽ bị lún trong tuyết tới gần đầu gối! Không có thời gian  kiểm tra phần dự báo thời tiết đính chính lại lượng tuyết đã đổ xuống bao nhiêu cm nhưng tôi nghĩ ít nhất cũng phải 20 cm! Hy vọng đây là  trận tuyết cuối cùng của mùa đông năm nay!!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06529_zps731d25d8.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06527_zps267192bc.jpg

Monday, March 10, 2014

Chồng Ta , Chồng Tây
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo tuyenchong.jpg

Bữa nọ vào Face Book tôi được đọc đoạn văn ngắn của một nữ lưu đăng tải với nội dung ( Xin cóp lại nguyên văn) : “......Thật ra chẳng có điều gì khác nhau giữa trai Tây và trai Việt, trừ quỹ đạo chuyển động. Đàn ông phương Tây phần lớn hoàn toàn đơn giản: họ sống ở thế kỉ 21, tuyên ngôn ở thế kỉ 21, tư duy ở thế kỉ 21, cảm xúc ở thế kỉ 21, yêu đương ở thế kỉ 21, lấy vợ ở thế kỉ 21. Đàn ông Việt Nam phức tạp hơn gấp bội: sống ở thế kỉ 21, tuyên ngôn ở thế kỉ 30, tư duy ở thế kỉ 19, cảm xúc ở thế kỉ 18, yêu đương ở thế kỉ 20 và lấy vợ ở thế kỉ 15. Điều đáng kinh ngạc là phần lớn phụ nữ Việt Nam trong cùng một ngày chịu được chừng ấy niên đại......" Đang tấm tắc khen thầm nữ lưu nào mà có cái nhìn sắc sảo vậy thì chợt một nhận xét “ Nhảy bổ” vào! Nhận xét này có tác dụng như một minh chứng chứng tỏ đoạn văn ngắn của nữ lưu trên hoàn toàn hoặc ít ra cũng gần như hoàn toàn đúng sự thực. Thuở học trò, tôi đã được thầy dạy : “ Văn là người” ! Xin cóp một câu ngắn của “ người văn” này : “ Thì ra, nữ tác giả này ắt phải là một người trải nghiệm đời với bao nhiêu người đàn ông, hay ít nhất là hai ông, đủ để viết lại như thế?”!!! 
Theo tôi, muốn nhận xét bản sắc văn hóa của một dân tộc , người ta phải sống hòa đồng với dân tộc đó một thời gian dài. Phải đọc, nghe, nhìn, phân tích rồi chắt lọc ra những vấn đề cốt lõi nhất của số đông một cách khách quan! Xin nhấn mạnh yếu tố “Số đông” rồi mới có thể rút ra một nhận xét! Còn “Trải nghiệm đời” với một, hai hoặc vài ông chồng cũng chỉ là vấn đề cá nhân! Không thể lấy tư cách một vài cá nhân rồi qui ra lối sống của dân tộc! Cách đây hai năm, tôi đã cùng vài người bạn viết bài “ Chồng Tây, Chồng Ta”! Bài viết này có chung những trăn trở của người phụ nữ như đoạn văn nêu trên. Xin post lại để chúng ta cùng nhận xét. 
***

minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC08559_zpsa7260b7d.jpg

Một cô gái tuổi 25 tên Luo Yuefeng .Cô tự giới thiệu mình là một ngôi sao ở Trung quốc đồng thời là giáo viên dạy Anh ngữ đã đứng trước cổng trường đại học ở Mỹ phát những tờ giấy quảng cáo về mình và ý định muốn tìm ý trung nhân . Dĩ nhiên, tìm chồng giữa đường kiểu này thì cô phải là một người khác thường lắm . Ai dám nói phụ nữ Á châu thường kín đáo trong chuyện hôn nhân ? Tiêu chuẩn chọn chồng của cô hướng về học thức, giàu sang , danh vọng . Dường như cô còn nuôi mộng sẽ trở thành đệ nhất phu nhân nữa cơ ! Dĩ nhiên,, là con gái, ai mà chẳng ước mơ mình gặp được hoàng tử trẻ đẹp và giàu sang ?Tôi không muốn dài dòng nêu lại những tiêu chuẩn cô đã đòi hỏi ở vị hôn phu tương lai mà tôi chỉ xoáy vào một trong những tiêu chuẩn cô đưa ra là người chồng tương lai dứt khoát không phải là người Á . Anh chàng người Á nào trót học ở trường đại học có cô gái cao 1m46 này đứng phát quảng cáo tìm chồng thì tìm cửa hậu mà đi . Lỡ dại đi cổng chính mà thấy người đàn ông nào có đôi mắt xanh biếc đi qua đều được cô ưu ái đưa vào tận tay một tờ kèm nụ cười ? Cô có cười không nhỉ ? Không thấy báo đề cập đến chuyện này mà chỉ nói cô phát quảng cáo .Ta cứ cho rằng cô có cười đi vì đứng chường mặt ra tìm chồng mà không tặng cho vị hôn phu tương lai một nụ cười sao? Nụ cười đó sẽ tăng giá trị cho cô nhiều lắm. It ra, nó sẽ làm cho cô đẹp hơn , dễ thương hơn và dễ gây thiện cảm để người ta phải ngẫm nghĩ có nên rước nàng về dinh không ? Người đàn ông mắt xanh nào cũng được cô ban nụ cười và tờ giấy mà một anh chàng người Á đồng hương đi qua phải chịu cảnh tay không hoặc có khi, một cái nguýt dài hay nụ cười khinh bỉ từ cô gái cùng giống da vàng mũi tẹt như mình thì tủi thân lắm ! Dù gì cũng “ Da vàng , mũi tẹt” mà coi thường nhau quá .Tốt hơn hết hãy chọn đi cửa sau để tránh được sự bẽ bàng này ! Xin nói nhỏ cùng những nam nhi người Á rằng nếu xét về một khía cạnh trong bốn tiêu chuẩn các cụ nhà ta áp đặt cho người con gái là “ Công Dung,Ngôn, Hạnh” thì Dung của cô Luo Yuefeng được các bạn của tôi cho điểm dưới trung bình ! Ba thứ còn lại phải đợi thời gian mới đánh giá được . Thế nên , đừng nên tiếc rẻ nếu buộc phải đi cửa sau ! Sau vụ việc nêu trên, chúng tôi, một nhóm người tương đối thân nhau cùng xúm lại mổ xẻ lý do vì sao cô gái Trung hoa này lại loại những người gốc Á ra khỏi danh sách lựa chọn của mình . Tại sao cô ta chỉ thích lập gia đình với Tây ? Dĩ nhiên, cái gì cũng phải có lý do của nó… Tôi xin tóm tắt lại những ý kiến đặc sắc nhất để chúng ta có một cái nhìn khách quan cũng như nếu có thể , rút kinh nghiệm cho mình vì cũng có những điều bổ ích . Xin nhấn mạnh, đây chỉ là những nhận xét cá nhân của từng người với kinh nghiệm đã trải qua hoặc được chứng kiến.
* Ý kiến thứ nhất
 Chồng người Á chỉ chiều vợ khi mới yêu và vài năm đầu .Trong thời gian yêu nhau , anh ta chiều chuộng người yêu hết mức . Săn sóc, ý tứ, quan tâm… . Sau khi lập gia đình , chỉ trong vòng vài năm , anh ta lộ rõ bộ mặt gia trưởng . Không bao giờ làm việc nhà giúp vợ khi vợ bận . Đổ dồn mọi trách nhiệm trong gia đình lên đầu vợ dù cô vợ cũng đi làm . Chỉ thích hưởng thụ . Thiếu trách nhiệm với gia đình . Không thông cảm với những lo toan của người vợ.Thậm chí, còn lộ rõ thái độ cáu kỉnh, bực dọc khi ngườii vợ ( cũng đi làm như anh ta ) chậm trễ trong việc cơm nước hoặc chưa có thời gian dọn dẹp nhà cửa . Hoặc anh ta chỉ tỏ ra khó chịu . Hoặc anh ta so sánh ! Tệ hơn , anh ta có thể cáu kỉnh với vợ một cách vô lý mà không hề biết đến người vợ đang ngập đầu trong công việc !Thiếu ý thức trách nhiệm với công việc trong gia đình . Chắc chúng ta ai cũng biết câu ca dao: “Đang khi lửa tắt, cơm sôi Lợn kêu, con khóc, chồng đòi tòm tem” . Ở trong tình huống cấp bách ầm ĩ , rối loạn như vậy lẽ ra anh chồng phải sắn tay giúp vợ . ít nhất , anh ta có thể thổi bùng lại ngọn lửa bếp đã tắt hoặc bế con để người vợ lo chuyện cơm nứớc, lợn gà… Nhưng anh ta đã không biết đến những điều đơn giản ấy ! Những việc đó không lien quan gì đến anh ta ! Những công việc có tên có tuổi như vậy mà không nhìn thấy thì sao anh ta có thể biết đến sự hy sinh lặng lẽ, kín đáo của người phụ nữ dành cho chồng cho con cả cuộc đời ? Mà câu ca dao này các cụ nhà ta làm ra thì có thể khẳng định đây là trường hợp xảy ra cho Ta chứ không thể cho Tây !
* Ý kiến thứ hai
 Khi yêu , nếu người yêu là người Á thì anh ta thường chủ động hẹn hò . Anh ta rất nhiệt tình đưa đón người yêu . Trong các cuộc đi chơi, ăn uống, xem phim… Anh ta bao hết cho bạn gái. Còn nếu người yêu là người Tây phương , có thể anh ta chủ động hẹn nhưng cũng có thể bạn phải chủ động nếu đã quá lâu không gặp nhau . Đi xem phim chung, thường thường anh ta rất lịch sự nhường bạn mua vé trước cho bạn . Anh ta sẽ mua phần anh ta ! Đi ăn chung với nhau , rất có thể bạn sẽ phải trả tiền cho phần ăn của bạn . Hoặc có thể , anh ta trả lần này, bạn nên chủ động trả lần sau . Hoặc một người trả rồi sau đó chia đôi mỗi người chịu một nửa . Anh ta chỉ chi trả cho bạn sau khi hai người đã chính thức là vợ chồng và lúc đó, anh ta đặt hết trách nhiệm chăm sóc, bảo vệ gia đình lên vai anh ta . Từ việc kiếm tiền , chăm sóc nhà cửa, đi chợ , nấu nướng … Nếu anh chồng người Á khi đi chợ cùng vợ mà chỉ có một, hai túi nhẹ, cô vợ sẽ tự xách . Chỉ khi cô vợ không cáng đáng nổi , anh chồng mới phụ xách thêm . Còn anh chồng Tây phương thì cô vợ không phải xách đồ dù ít hay nhiều . Anh chồng sẽ cáng đáng hết. và thường thường, anh ta cũng là người trả tiền. . Nói tóm lại, anh chồng Tây phương biết chia sẻ việc nhà với vợ chứ không như anh chồng Á coi việc bếp núc là việc “ Đàn bà”. Chú em chồng tôi còn hiên ngang phát biểu : “Đàn ông mà vào bếp thì không bao giờ làm được việc lớn” ? Tôi thấy những đầu bếp nổi tiếng thế giới đa số là đàn ông và họ kiếm tiền nhiều gấp chúng ta hàng chục lần ! Nghề đầu bếp đã mang cho những người đó tiền bạc giàu sang Vậy công việc đó có nên coi thường không ?
* Ý kiến thứ ba
 Người chồng Tây phương lúc nào cũng tôn trọng vợ . Nếu là người thích nấu ăn , có thể bạn sẽ được chồng phục vụ bữa sáng khi bạn mới thức giấc vào những ngày nghỉ cuối tuần ! Chồng người Á ? Rất hiếm hoặc có thể nói không bao giờ !Anh ta chỉ vào bếp khi người vợ bận việc hoặc vắng nhà . và thường thường, anh ta chẳng biết xoay sở ra sao cả!
* Ý kiến thứ tư
Bạn có bao giờ thấy hình ảnh sau bữa cơm tối , cô vợ ngồi phòng khách xem TV , đọc báo… trong khi anh chồng rửa bát trong bếp ? Nếu chồng bạn là người Tây phương , điều này bình thường . Còn nếu chồng bạn là người Á ? Điều này không bình thường !
* Ý kiến thứ năm
Thẳng thắn . Nếu chồng là người Tây phương . Khi tình cảm đã rạn nứt không thể hàn gắn được . Anh ta sẽ thẳng thắn đề nghị chia tay . Không quanh co tìm cớ hoặc cũng không bị áp lực bởi những đứa con mà phải cố níu kéo cuộc hôn nhân đã trở lên xấu. Có thể anh ta sẽ lập gia đình mới hoặc có thể không bao giờ . Dù điều gì xảy ra chăng nữa , gánh nặng kinh tế nuôi những đứa trẻ và người vợ sẽ bị luật pháp áp đặt lên anh ta , Anh ta chấp nhận những thua thiệt này và chấp hành đúng những gì toà án đã qui định. Còn nếu chồng người Á , anh ta sẽ cân nhắc kỹ càng nếu giữa hai người đã có những đứa con ! Có thể anh ta chịu đựng để níu kéo một gia đình khỏi tan vỡ chỉ vì những đứa trẻ . Anh ta giải toả sự căng thẳng của không khí gia đình bằng cách tạo thú vui cho riêng mình .Níu kéo nhưng anh ta bỏ bê công việc gia đình cho người vợ. Thậm chí , có khi anh ta còn đặt gánh nặng kinh tế lên vai người vợ mà anh ta đã hết tình ! Tệ hơn , anh ta lao vào những cuộc đỏ đen hoặc nghiện hút, hoặc ngoại tình …
 * Ý kiến thứ sáu
 Nếu chồng người Tây phương . Anh ta rất cẩn thận trong trang phục đi làm tùy theo tính chất công việc và yêu cầu trang phục của cơ sở làm việc . Không ăn mặc tùy tiện, cẩu thả. Tuy nhiên , ngoài giờ làm việc , ở nhà cùng gia đình hoặc đi mua sắm thì anh dùng trang phục đơn giản, thoải mái . Thường thường là một chiếc quần jean với áo T-shirt cùng đôi giày thể thao. Anh sẽ ngạc nhiên thấy cô vợ người Á mặc lượt là như đi dạ hội với đôi giày cao lênh khênh khi đi mua sắm cùng anh . Ngạc nhiên nhưng anh không đưa nhận xét vì anh cho đó là ý thích riêng tư .Nhưng nếu cô vợ hỏi ý kiến chồng về cách mặc trang phục thích hợp , anh chồng Tây phương sẽ rất vui vẻ chỉ dẫn tỉ mỉ cho bạn loại trang phục để bạn hòa hợp với đám đông mà không bị lạc lõng . Anh chồng người Á thì có vẻ tự hào khi sóng đôi cùng người vợ ăn mặc như “Sao” ở chốn đông người !
* Ý kiến thứ bảy
Bạn phải chuẩn bị tinh thần nếu “ Chẳng may” vớ phải anh chồng giàu có Tây phương . Có thể trong thời gian bạn đang chuẩn bị cho đám cưới , anh ta sẽ chìa một tờ giấy với tên gọi là Marriage Contracts cho bạn ký vào . Nếu là người hay mơ mộng, có thể bạn bị sốc vì bạn yêu anh ta thực tình chứ không phải bạn yêu tiền của anh ta . Tuy nhiên, bạn sẽ phản ứng sao đây nếu người chồng tương lai của mình yêu cầu phải ký vào đó ! nếu không, đám cưới sẽ bị hủy bỏ !Anh ta rất yêu bạn nhưng cũng rất thực tế và sòng phẳng khi cả hai đang ở giai đoạn mơ mộng nhất ! Người chồng Á hình như hiếm khi sử sự như vậy với vợ sắp cưới . Họa chăng, anh ta chỉ sử dụng chiêu này sau khi hai người đã thành vợ chồng nếu xảy ra trục trặc như bạn không xứng đáng với tình yêu của anh ta , bạn không phải là người đàn bà của gia đình hoặc anh ta có tình nhân... Còn khi hai người đang trong giai đoạn mặn nồng thì anh ta có thể tặng bạn cả thế giới.
* Ý kiến thứ tám:
Nếu chú rể là người Tây phưong , rất có thể có cảnh dở khóc dở cười cho cô dâu khi chú rể chạy trốn : Ngày cưới, bạn phải sẵn sàng hiện diện ở nhà thờ bằng xe riêng của nhà gái và chú rể đến bằng xe riêng bên nhà trai . Giờ cử hành hôn lễ đã đến nhưng chú rể bặt tăm ! Đám cưới phải hủy bỏ vì thiếu chú rể ! Mọi người đều hiểu là chú rể đã bỏ trốn . Lúc đó, chỉ có bạn đối diện với mọi con mắt soi mói ! Còn sự thật nào bẽ bàng hơn ? Có những trường hợp, chú rể “tử tế” hơn, sẽ báo cho cô dâu tối hôm trước hoặc vài giờ trước khi đám cưới cử hành thì cô dâu cũng lẩn trốn luôn không xuất hiện mà để người nhà, bạn hữu thông báo hủy bỏ đám cưới với khách mời . Trường hợp chạy trốn này xảy ra cho cả hai bên nhưng thường thường chú rể bỏ trốn nhiều hơn cô dâu. Nghề nghiệp tôi làm liên quan tới đám cưới nên tôi đã chứng kiến cái thảm cảnh cô dâu đau khổ như thế nào khi chú rể bỏ chạy. Thế nên, trong một lần đi dự đám cưới người đồng hương trẻ tuổi . Lúc anh đang hăm hở tiến lên bàn thờ để trao nhẫn cưới cho cô dâu dưới sự chủ tọa của cha xứ . Đi ngang qua chỗ tôi đứng, tôi ghé tai anh nói nhỏ : “ Anh đã suy nghĩ kỹ chưa ? Anh vẫn còn cơ hội để bỏ chạy đấy” ! Chú rể là người Á nên chú cười rất tươi : “ Tôi cũng đang suy nghĩ đây” ! Rồi anh đi thật nhanh lên đứng trước mặt cha xứ dõng dạc nói : “ I Do”
* Ý kiến thứ chín
Nếu bạn muốn một đám cưới thật lớn để mời tất cả họ hàng, bạn hữu , bạn của cha mẹ,bạn của anh chị em , bạn của bạn… Có thể bạn sẽ thất vọng nếu chú rể là người Tây phương và lại là người có nền kinh tế khá giả . Phần lớn, anh ta chỉ muốn đám cưới hết sức riêng tư, thân mật . Hoặc chỉ cần có một người làm chứng . Số thời gian nghỉ cho đám cưới sẽ đổ vào tuần trăng mật thơ mộng ở một bãi biển nào đó chỉ có hai người . Nhưng nếu vị hôn phu của bạn là người Á , dù không thích ồn áo, anh ta cũng sẽ vì bạn để tổ chức một đám cưới thật hào nhoáng theo sở thích của bạn . Cả một thế giới anh ta còn muốn tặng bạn huống chi chỉ một đám cưới !
* Ý kiến thứ mười
Vấn đề này có thể làm nản lòng các cô thiếu nữ muốn lập gia đình với anh chàng mắt xanh tóc vàng . Nếu như đám cưới người Á thường do gia đình đàng trai đứng ra tổ chức và chịu mọi chi phí để “ Rước nàng về dinh” . Đó là chưa kể có những nơi còn thách cưới bằng một khoản tiền hoặc gia sản . Ngược lại với chàng rể phương Tây là gia đình cô dâu phải chi từ A đến Z để cô dâu “ Rước chàng về dinh” . Nhưng đừng có lo xa quá , ngày nay giới trẻ phương tây đã linh động hơn để phù hợp với tình hình kinh tế . Thường là cũng có sự chia sẻ một phần gánh nặng chi phí đám cưới cho cô gái . Vả lại, đám cưới “ Tây” thường tổ chức trong qui mô nhỏ chỉ vài người bạn của cô dâu, chú rể hoặc vài người thân trong gia đình .Thậm chí, có khi chỉ là cặp uyên ương đi nghỉ tuần trăng mật với nhau và tại nơi đó, họ trao nhẫn cưới chỉ có “ Ta với Mình” . Ở nơi đây , đó là chuyện bình thường . Họ cũng như người thân đều thoải mái , không như Ta nếu không tổ chức rùm beng thì sợ mất mặt , sợ thiên hạ chê cười…
 *Ý kiến thứ 11
 “ Giàu đổi bạn, sang đổi vợ” ! Các cụ ngày xưa đã viết thế và hình như ngày nay, con cháu đã qua mặt các cụ cái vèo.Mà câu này thì các cụ người Việt đúc rút ra kinh nghiệm của mình hay các cụ Tây viết nhỉ?

Sunday, February 23, 2014

Miami Beach * Bãi biển Miami

minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140222_125053_zps8b711c86.jpg photo IMG_20140221_213050_zpse7709126.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140221_072350_zps18fa6e58.jpg
Tháng 2, khi thành phố Ottawa còn đang run rẩy trong những trận bão tuyết lạnh giá với nhiệt độ dưới – 20 độ C  thì ở Miami Beach, nhiệt độ lên tới 30 độ C với nắng vàng rực rỡ, chói chang của mùa hè. Người ta đi tắm biển, phơi nắng và chơi các môn thể thao bóng chuyền, bóng rổ… ngoài trời.minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140221_070349_zpscff4567b.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140220_182213_zps269bdc51.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140220_181538_zpscd9b1017.jpgChúng ta cùng ngắm vài cảnh đẹp ấm áp của Miami để rồi mong đợi vài tuần nữa Ottawa cũng có nhữngngày nắng nóng tới 30 đô C.minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140220_132553_zpsebe9fc17.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140220_115813_zps99bf5635.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140220_104042_zps0a8427bf.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo IMG_20140217_180814_zpsdab3bdde.jpg

Tuesday, February 18, 2014

Ottawa Winterlude 2014
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06250_zpsf839d998.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06258_zpsd6a5e027.jpgNgày cuối của Ottawa Winterlude năm nay rơi vào ngày Family Day nên lượng người đổ về tham quan những kiệt tác được đẽo gọt từ băng, đá tương đối đông. Trời năm nay lạnh liên tục nên những tác phẩm nghệ thuật làm bằng băng đá này không bị chảy mà vẫn giữ nguyên hình thù đẹp không thay đổi . Tuy số lượng tác phẩm không nhiều nhưng rất đặc sắc. Có rất nhiều tác phẩm tạo ra dành cho trẻ em chơi như những hình khối đá đủ màu sắc đặt trong sân chơi cho các em. Những khối đá trong suốt được gắn chìm bông hoa, hình mỹ thuật… đủ màu sắc ẩn hiện . Và dĩ nhiên, những quầy bán thức ăn nhanh cũng hiện diện để phục vụ khách tham quan. Công ty Mcdonalds còn có hẳn một quầy lớn với rất đông nhân viên làm việc để tặng khách cà phê miễn phí. Tuy không mất tiền mua cà phê nhưng cũng chỉ có vài người. Bận rộn nhất vẫn là quầy bán bánh Beaver tail với hàng người xếp dài chờ đợi. Mới nhất là quầy bán kẹo làm từ nhựa cây phong ( Maple syrup) . Thấy cô gái nhỏ bơm nhựa cây phong từ một bình và cô dùng que lăn tròn cho chất đường kẹo ấy kết dính với nhau thành hình cây kẹo ngay trên khay đá. Chỉ trong giây lát, hỗn hợp chất lỏng đó đông lại thành viên kẹo trong suốt màu hổ phách . Khách hàng đứng quanh khay đá cầm kẹo lên rồi trả tiền. Lượng người mua khá đông nên nhiều lúc kẹo không làm kịp. Hai cô gái vừa làm kẹo vừa bán luôn nở nụ cười xinh xắn mỗi khi khách hỏi về bí quyết làm kẹo. Rất nhiều bếp lửa đốt đặt giữa những băng ghế xếp tròn vây quanh cho khách ngồi nghỉ chân, sưởi ấm. Mùi khói lan tỏa cũng làm cho không khí ấm áp hẳn lên.
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06261_zpsf9a5cc0b.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06264_zps887361ea.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06271_zps48c6c35e.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06279_zps63adf007.jpg photo DSC06293_zps7ee4fb9b.jpgNghệ nhân điêu khắc vẫn tạo những tác phẩm mới.minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06297_zps89ed8408.jpg. Ngồi sưởi lửa. photo DSC06304_zpsd0822e43.jpg. Làm kẹo từ nhựa cây phong.
Cũng như mọi năm, trong sân còn bố trí khu vực sân khấu dành cho âm nhạc và biểu diễn nghệ thuật. Sau Winterlude vài tuần nữa là mùa hè sẽ đến. Tất cả mọi người đang mong chờ những ngày nắng nóng chói chang sau mùa đông dài dằng dặc.minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC06315_zps3f6dd3b7.jpgMcdonalds bán cà phê miễn phí.

Tuesday, February 11, 2014

Giày Cao Gót
 photo DSC01767_zps66f618e1.jpg
Còn nhớ khi tôi  ở tuổi teen, lũ con gái đứa nào cũng thích đi guốc cao gót dù bom rơi đạn nổ hàng ngày! Nơi tôi ở chỉ có bán những đôi guốc mộc đẽo gọt thô sơ hoặc những lọai guốc sơn xanh đỏ lòe loẹt mất thẩm mỹ! Muốn có đôi guốc ra hồn để lấy le với bạn cùng lứa, chúng tôi phải ra Hải phòng, Hà nội tìm mua những đôi guốc nhựa màu đen có quai trong suốt! Đeo những đôi guốc cao lênh khênh đẹp đẽ ấy tự nhiên thấy mình kiêu hãnh và văn minh hẳn lên! Lúc đó có thể vênh váo cái mặt lên trời đi nghênh ngang… nện guốc trên đường phố! Những đôi guốc mỏng manh đúc bằng thứ nhựa dẻo rẻ tiền không chiu nổi sức mạnh của cơ thể nên cứ oặt ẹo như thằng nghiện mặc dù con gái hồi đó hầu như ai cũng có dáng “ Mình hạc xương mai”! Ăn không đủ no thì trai tráng cũng “ Yểu điệu thục nữ” nói chi đến nữ nhi?  Những đôi guốc cứ mềm oặt xuống đó mà chúng tôi vẫn đi được bình thường! Không những thế còn làm đủ việc nhà từ nấu cơm, gánh nước, chẻ củi…
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo 1466159_10201263369095418_99463748_n_zps939a9ee7.jpg
Đã mang tiếng ở phố thị nhỏ bị dân thành phố chính cống miệt thị bằng hai từ: “ Nhà quê”! Thế mà khi ra trường tôi được phân công công tác về  một vùng còn quê hơn mình mới sợ! Các cô gái tuổi teen người địa phương thường nhìn chúng tôi bằng con mắt ngưỡng mộ về cách ăn mặc! Những ngày nghỉ, các cô đến trường nhờ chúng tôi dạy hát vì trường có chiếc radio cho các cô giáo trẻ đang ca bài “ Đời tôi cô đơn” học hát rồi dạy lại cho học trò! Tôi còn nhớ một cô gái còn rất trẻ nói với tôi: “ Làm cô giáo như các chị thích thật! Gót chân chị nào cũng hồng như son! Em chỉ mong được làm cô giáo hoặc làm công nhân viên chức nhà nước để không bao giờ phải đi chân đất"! Một mơ ước thật nhỏ nhoi mà không biết sau này cô có thực hiện được không?
Thế mà bây giờ, khi tôi được sống ở nơi bán đầy đủ các loai giày dép cao thấp đủ kiểu thì tôi lại chỉ “mê” loại giày dép đế bằng, đế thấp!Có phải tại vì ở noi đây người ta sống thực tế? Trừ những người làm việc phải tiếp xúc với khách hàng bắt buộc phải ăn mặc đẹp, lịch sự theo yêu cầu từng nơi còn lại người ta chọn trang phục thoải mái , tiện dụng như đi giày thể thao, đi giày đế bằng… Các cô gái trẻ cũng chỉ đi giày cao gót khi đi dạ hội, đám cưới, khiêu vũ…
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo 1006027_10200360065592020_1351234093_n_zpsfa83e259.jpgCòn tôi, ở đâu, lúc nào cũng ca bài giày đế bằng kể cả đi dự dạ hội, đám cưới! Thế nên khi đứng chụp ảnh cùng chị em tôi thường bị biến thành chú lùn đứng cạnh nàng Bạch Tuyết! Các chị em, bạn hữu của tôi đền giờ này vẫn còn kết với giày cao gót lắm! Tôi không…Care!minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo 1475885_571781766228765_785421191_n_zps039c5f16.jpgNhớ lại mùa hè năm ngoái, gia đình tôi có đám cưới người cháu. Tất cả mọi người từ cô dì, chị, em , cháu gái ... đều nện giầy cao gót. Là người nhà nên chúng tôi phải có mặt cả ngày lẫn đêm! Một vài tiếng đồng hồ đầu mọi người còn tươi tỉnh, lăng xăng chụp ảnh! Rồi dần dần phái nữ hình như rủ nhau ngồi ỳ một chỗ không muốn nhúc nhích! Tôi đang định hỏi mọi người lý do thì thấy cô cháu gái tuổi Teen của tôi khệ nệ xách vào mấy túi  shopping lớn! Tôi hỏi cháu: “ Sao cháu lại đi shopping lúc này”? Cháu cười không trả lời và mở các túi ra cho tôi nhìn. Trong túi là những đôi dép rẻ tiền đế bằng với giá` $5 một đôi! Cháu giải thích: “ Thấy các cô, các bác đau chân quá nên cháu đi mua những đôi này đi tạm! Bác chọn một đôi cho bác đi”! Tôi cám ơn cháu rồi đưa chân cho cháu nhìn  đôi giày đế bằng tôi đang đi và được cháu tấm tắc: “You are very smart”! Thảo nào trước đó, bà chị gái tôi cứ đòi đổi giày nhưng tôi đành xin lỗi vì nhìn vào đôi giày cao lênh khênh của chị mà tôi… đau nhói gan bàn chân!minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo 734169_571780342895574_369592194_n_zps2bfe727b.jpgMùa hè sắp tới với một đám cưới người nhà nữa và tôi vẫn giữ nguyên quan điểm : “Đi giày đế bằng, ai cười kệ ai”!

Tuesday, February 4, 2014

Tập Lái Xe
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo 1010472_602409416499333_143282742_n_zps4623891c.jpg
Nhớ cái lúc mới chân ướt chân ráo đến Canada , sau khi đăng ký học tiếng Anh một thời gian thì hội bảo trợ gia đình tôi đề nghị những người đang tuổi lao động trong gia đình đi học lái xe! Chúng tôi tròn mắt nhìn họ! Từ nhỏ đến lớn chưa từng được ngồi xe “con” mà chỉ “thượng” xe bus hoặc đi nhờ xe tải! Có bao giờ mơ được ngồi sau tay lái tự mình lái xe đâu! Vả lại, lúc đó một xu ( Xu Canada) dính túi không có thì xe đâu mà lái? Hơn nữa. cái quan niệm lái xe khó lắm, chỉ dành cho nam giới hình như vẫn còn ngự trị trong đầu tôi… Ngần ấy ý nghĩ chao đảo xoáy trong óc làm cho đôi mắt tôi mở lớn hết cỡ và miệng há tròn vo! Chắc các anh chị em tôi cũng như vậy nên những người bảo trợ vội vàng giải thích; “ Các bạn sẽ phải đi làm sau khi hoàn tất khóa học tiếng Anh! Các bạn bắt buộc phải biết lái xe vì nó là phương tiện giao thông cần thiết cho gia đình! Số tiền chi cho các bạn học lái xe sẽ do quỹ bảo trợ lo”! Tuy nhiên, chúng tôi, những nữ nhi thời “cổ” vẫn còn lo lắng nhưng cũng đầy háo hức. Thế rồi rủ nhau đi thi bằng luật . Thi được bằng luật rồi mới có quyền ngồi sau tay lái. Lúc đó, bằng luật còn gọi nôm na là bằng 365. Gọi thế vì nó chỉ có giá trị trong 365 ngày. Sau 365 ngày mà không thi bằng lái thì phải thi lại luật. Còn nếu trong 365 ngày có thi tay lái nhưng bị trượt thì bằng vẫn có giá trị kéo dài. Thi luật không khó vì luật đi đường ai cũng phải nắm được! Hơn nữa, các câu hỏi có 4 câu trả lời sẵn, mình chỉ đánh dấu câu nào đúng nhất là xong, tôi thi một lần được điểm trên trung bình một tý. Xong xuôi, gặp ông thầy dạy lái để ông hướng dẫn từ A đến Z. Tôi vốn vụng về trong khâu thực hành nên thấy học lái xe khó quá! Ông thầy cứ dạy một lúc lại nghỉ và đưa kẹo cho học sinh ăn. Học đến ngày thi vẫn chưa biết điều chỉnh tốc độ hợp lý. Ông thầy không nỡ phàn nàn nhưng tôi biết mình học rất tồi. Có gì lạ đâu, ở nơi đây, một đứa trẻ sinh ra đã được ngồi trong xe và quan sát cha mẹ lái nên nó sẽ rành hơn tôi vừa được bước chân vào xe đã phải cầm tay lái ngay! Chân gas, chân phanh không biết đã đành mà ngay cả thắt dây an toàn cũng phải học! Kết quả chưa cần nói cũng rõ, thi lần đầu tôi không được ra khỏi “Chuồng”. Lúc đó, thi lái dễ hơn bây giờ, trong sân trường thi có làm từng ngăn nhỏ gọi là chuồng cho mình đi vào thực tập thao tác 3 điểm quay đầu xe ra ( Three point turn) và thực tập đậu xe cạnh một tảng xi măng thay thế xe thật. Làm xong hai thủ tục đó mà người chấm thi thấy an toàn thì họ mới cho ra đường chạy để thực hành điều khiển tốc độ, rẽ trái, rẽ phải…
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05453_zpsb56b3c8f.jpg
Lần thi thứ hai của tôi rơi vào thứ sáu ngày 13. Trên đường lái xe đến trường thi trời mưa như trút nước! Tôi quay sang hỏi “Ông hàng xóm”: Hôm nay thứ mấy? ( Tâm trí dành hết cho thi nên quên bẵng cả ngày tháng!) Đến khi biết , tôi lẩm bẩm:” Trượt rồi! Ngày hôm nay phương tây người ta kiêng kỵ lắm”! Không sai chút nào! Vừa ngồi vào xe của tôi, người chấm thi là một ông chừng khoảng 40 nói ngay: “ Bà làm ơn lái cẩn thận chút nhé, tôi vừa ở bệnh viện ra sau lần chấm thi trước bị tai nạn do thí sinh phóng nhanh quá!” Tôi rất bực nhưng chưa kịp phản ứng gì thì ông xin lỗi: “ Bà thông cảm, lẽ ra tôi không nên nói điều này nhưng vì tôi vẫn còn khủng hoảng nên buột miệng ra như vậy!Tôi rất xin lỗi và chúc bà thành công”! Tôi nghĩ thầm:” Thành công hay không là do ông! Ông nhẹ tay chút thì tôi được nhờ”!
  photo DSC05625_zpsbeaefeec.jpg
Mọi việc suông sẻ trong “chuồng”! Liếc sang ông thầy thấy ông ngả người thoải mái ra ghế và không ghi chép gì tôi thấy yên tâm và tự tin hơn khi ông hướng dẫn “xuất chuồng”! Vài phút đầu không sao, tới lúc rẽ phải, trái và hòa vào dòng xe cộ trên đường tôi thấy ông viết lia lịa trên giấy thì mất tinh thần. Lòng tự nhủ giảm tốc độ chút ít! Vẫn thấy ông cắm cúi ghi tôi biết ngay kết quả không xong! Thi hết bài, quay lại trường, thấy mặt ông nghiêm nghị lúc xuống xe! Ông đưa cho tôi tờ copy và nói nhỏ:” Xin lỗi, bà không đậu! Những khuyết điểm của bà không nguy hiểm nhưng chưa thể đậu được! Bà đọc kỹ và sửa chữa những sai lầm trong tờ ghi điểm này là lần sau bà sẽ đậu”! Tôi cố nở nụ cười gượng gạo cám ơn ông rồi lủi thủi ra về!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05389_zps0891318b.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05328_zpse4497ac7.jpg photo DSC05309_zps4e0b305e.jpg
Quả như ông nói, tôi đậu bằng lái xe ở lần thứ ba sau khi sửa chữa những sai lầm lần hai! Tòan là rẽ quá chậm, cua quá rộng , tốc độ chậm hơn qui định…. Những khuyết điểm tưởng là vô hại nhưng cũng nguy hiểm cho việc an toàn giao thông ở nơi công cộng.

Tuesday, January 21, 2014

Tết Ta
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05865_zps0bb098b2.jpgminhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05873_zpsb45287c9.jpg
Cái tết đầu tiên của tôi ở xứ tuyết hầu như không có một ấn tượng gì! Không phải chúng tôi không tha thiết với tết! Cũng không phải chúng tôi quên ngày tháng mà chỉ vì chân ướt chân ráo đến một nơi xa lạ hoàn toàn khác với mình về phong tục tập quán cũng như ngôn ngữ nên chúng tôi còn quay cuồng trong việc thích ứng với cuộc sống mới mà chưa thể có thời gian dành cho tết! Không như một số người Việt khác sống ở nơi hội tụ nhiều người Việt còn nhắc nhở nhau tạo hứng thú đón tết. Tôi rơi vào nơi người Việt sống có thể đếm trên đầu ngón tay! Đó là chưa kể sau vài ba tháng sống tại đây, một số người chán quá chuyển đi đến nơi khác có đông người Việt để lập nghiệp bỏ lại một nhóm nhỏ bơ vơ ngày càng teo tóp hơn!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05868_zpsd6f75ef2.jpg
Hôm tết ”Ta”,  tôi vẫn đến lớp học tiếng Anh như bình thường. Lớp tôi có vài người Việt, vài người Miên. Lào, người Hoa và lọt một cô tóc vàng mắt xanh người Tây ban nha, mấy cậu nữa người châu Âu… Gần giờ nghỉ trưa, tự nhiên tiếng ông hiệu trưởng đầm ấm vang trên loa: “ Happy New Year”! Mấy “thằng” tóc đen da vàng nhìn nhau cười sung sướng ra điều ta đây hiểu rõ ý tứ ông hiệu trưởng! Một “thằng” lẩm bẩm : “ Thank you very much”. Mấy “thằng” mắt xanh ngơ ngác : “ Ông hiệu trưởng điên rồi hay sao”? Cô giáo chúng tôi bước xuống ôm từng đứa học trò Việt , Hoa chúc mừng năm mới! Cả lớp hiểu và đồng thanh phụ họa : “ Hạppy Chinese New Year” . Chúng tôi đính chính đây là tết âm lịch, tết dành cho một số nước châu Á tính ngày tháng theo con trăng chứ không phải chỉ riêng Chinese!
minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05899_zps4a1b1736.jpg
Và cái tết đầu tiên của tôi trên vùng tuyết trắng là cái tết không có hoa đào, bánh chưng cũng như không khí nhộn nhịp mỗi khi xuân về, tết đến. Tết tha hương nơi xứ lạ chỉ có mấy đứa cùng học lớp Anh ngữ rủ nhau diện áo dài đón tết do thành phố tổ chức và vui nhất là những tiếng chuông điện thoại reo của bạn hữu gọi cho nhau nhắc nhở và chúc mừng một cái tết cổ truyền đang rộn rã ở dải đất hình chữ S . Một người bạn tôi quen từ Hongkong đã đọc cho tôi bài thơ xuân mà anh tìm được đâu đó trên tờ báo Việt hiếm hoi nơi hải ngoại. Bài thơ đó tôi vẫn còn nhớ dù đã trên 30 năm nhưng tôi đã sơ xuất khi  không hỏi anh bạn tên tác giả! Bài thơ đó chụp lại những hình ảnh sống động về cái tết đầu tiên của tôi tại vùng tuyết trắng.
 minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05908_zpsa8a882db.jpg

Kỷ Niệm Về Trong Đêm Nay
Xuân Canh thân 1980 
 Mùa xuân về khung trời Bắc Mỹ
Giữa vùng tuyết trắng toàn cành cây trơ
Không đóa mai vàng không bông đào nở
Lúc xuân về ta cảm thấy bơ vơ
 Mùa xuân về trên Canada
Tuyết rơi đầy nhuộm trắng không gian
Thiếu cánh én xuân tình vẫn thiếu
Tận đáy hồn thương nhớ cứ mang mang
 Mùa xuân về phố Montreal
Trời giá băng tê buốt thịt da
Ta bắt nhớ những ngày xưa cũ
Đón xuân nồng trên quê hương ta
 Ôi chua xót mùa xuân lưu vong
Nuối tiếc buồn đau đi vào lòng
Ở đây không có người thôn nữ
Rước xuân hồng vào mắt nhung trong
 Mùa xuân về không có lá xanh
Không tiếng chim líu lo trên cành
Thiếu sắc hoa tươi thiếu màu áo tím
Xuân tình xuân ý như mong manh
 Em nhớ quê mình xuân trước không?
Trên luống cải xanh có đôi bướm hồng
Em bảo mùa xuân mùa hẹn ước
Bướm cũng tìm nhau kết vợ chồng
Và ở quê mình xuân trước đây
 Có lũ học trò tay trong tay
Tíu tít vui cười khoe áo mới
Hồn xuân bừng sống tuổi thơ ngây
Và cũng quê mình đêm xuân xưa
Anh đem pháo đốt đón giao thừa
Em còn ngơ ngẩn chờ năm mới
Và hỏi anh rằng xuân đến chưa?
 Bao kỷ niệm về trong đêm nay
Tìm thơ ngọn bút đã hao gầy
Xuân ơi thi cảm còn hay hết?
Lặng lẽ ngoài kia tuyết vẫn bay minhthanh-viet-ca.blogspot.com photo DSC05911_zps7c4bbf8b.jpg