Những Ngày Xưa Thân ÁiChú , chú … Cháu
Năm tôi học lớp 8 . Lớp tôi có chị Hà học cùng lớp lớn hơn chúng
tôi tới 2, 3 tuổi gì đó! ( ở nông thôn nên chị đi học muộn ) . Lúc đó , chị đã
16 hoặc xấp xỉ 17 . Chị có một nét đẹp
hơi ngồ ngộ ! Nét đẹp của chị nổi bật từ khuôn mặt thanh tú mơn mởn của cô gái
tuổi dậy thì pha trộn cái hồn nhiên nhiều khi đến ngây ngô chân chất của gái
quê thuần túy . Nhà chị ở vùng nông thôn xa trường tới 7 Km . Hàng ngày chị
phải dậy rất sớm đạp xe đến trường . Đi học giữa một lũ bạn còn nhóc con dân
phố tỉnh lẻ láu lỉnh như chúng tôi , chị nổi bật hẳn cái đẹp rạng rỡ của người
thiếu nữ đương thì và dĩ nhiên , chị hay bị một số thanh niên choai choai đang
cố chứng tỏ ta đây người lớn ở dọc đường phố trêu chọc . Hoặc họ huýt sáo !
Hoặc họ tán tỉnh đại loại : “ Em ơi , đi học làm gì . Ở nhà anh nuôi” ! “ Người
đâu mà xinh thế , đi chơi với anh đi” …Thường thường, phản ứng của chị là đap
xe thật nhanh chạy trốn hoặc khi bị túm xe lại , chị cúi gầm đầu giấu khuôn mặt
ửng hồng xinh đẹp miệng ấp úng phản đối : “ Ơ , mấy anh làm cái gì thế” ? Rồi
tìm cách bỏ chạy… Chúng tôi tò mò, bất mãn nhìn những hoạt cảnh đó mà lơ ngơ chẳng
biết phải làm gì nhưng sau đó lại nói khích chị cho bọn họ một bài học. Chị
cũng hiên ngang lắm . Chị bảo : “ Mấy thằng nhóc chỉ bằng tuổi em tao mà cứ đòi
xưng anh ! Rồi có ngày biết tay tao” ! Chúng tôi hỏi chị định làm gì thì chị
bảo tao còn nghĩ cách rồi hứa với chúng tôi lần tới sẽ cho họ biết tay . Vậy mà
cứ lần tới chị lại khất lần tới nữa… làm chúng tôi bực mình chê chị nhát gan .
Thế rồi chị làm thật , với sự trợ giúp của gần chục nhóc bảo vệ chị đi giữa .
Không may chúng tôi gặp phải “ Thứ dữ” ! Hai thanh niên buông lời trêu chọc,
một người còn ghì kéo xe chị . Chị lí nhí trong cổ họng : “ Ê , mấy chú này làm
cái gì thế” ? Anh chàng đang níu xe chị sừng sộ : “ Láo hả ? Nói lại xem sao” ?
Chúng tôi hơi run nhưng cố làm tỉnh nhìn chị như tiếp sức, chị lên gân : “ Tôi
bảo mấy chú buông xe tôi ra” . Hai người đó gầm ghè : “ Ranh con mà láo , muốn
ăn tát không ? Chú , chú cái gì” ? Thấy họ dữ quá, một số nhóc trong bọn tôi đã
lảng đạp xe đi . Chị liếc nhìn lượng “ quân ta” hao mòn lại thêm hai người kia níu
xe chị không cho đi và vặn vẹo bắt chị giải thích rõ nghĩa từ” Chú” . Chị hoảng
quá lắp bắp : “ Chú , chú … Cháu” . Trời đất , cả bọn nhóc chúng tôi tròn mắt
nhìn nhau nhưng không ai dám cười ! May quá, hai “ ông chú” được tôn lên bậc
trưởng thượng đã rủ lòng từ bi buông tay cho chị chạy ! Cả bọn chúng tôi cũng
đạp xe thật nhanh theo chi và tất cả buông xe xuống vệ đường khi đã khuất mắt
hai người kia rồi cười lăn cười bò và lại chê chị nhát , làm mất mặt cả bọn !
Chị bảo : “ Tao định nói : Chú em xong thì phóng xe chạy nhưng xe đang lên dốc tao
sợ không chạy kịp sẽ bị nó tóm lại , không nói thế có mà chết ! Lần sau , khi
xe xuống dốc thì chúng nó biết tay tao” !
No comments:
Post a Comment