Người Hồng Kông
Trong tiệm cắt tóc |
Tiệm đông khách ! Cái tiệm tóc này lúc nào cũng đông khách nhất là người Việt dù ở trung tâm Chinatown cũng có tới vài tiệm khác mà chủ nhân cũng người Việt. Có thể tiệm này mở lâu nhất nên đã có khách quen thường trực ? Cũng có thể cô chủ tiệm niềm nở , chiều khách và tay nghề vững . Cô cắt tóc rất nhanh và đẹp . Cắt tóc cho nam giới, cô chỉ cần khoảng 10 phút là cắt xong kể từ lúc người khách ngồi xuống ghế . Mọi người khách ai cũng bận rộn nên mong chóng tới lượt để xong một công việc trong cái list việc cần làm dài dằng dặc của chương trình hai ngày nghỉ cuối tuần.
Bà khách người Á ăn mặc quý phái ngồi trên ghế cô chủ tiệm đứng cắt kia đang cố gắng diễn tả cho cô hiểu kiểu tóc bà muốn bằng tiếng Anh ! Khổ nỗi , thứ tiếng Anh bà sử dụng theo kiểu múa nhiều hơn nói nên rốt cuộc, cô không hiểu ! Rồi cô lấy mấy cuốn catalogue cho bà nhìn mẫu mã các kiểu … Bà vẫn không tìm được kiểu tóc bà muốn! Cô liếc nhìn lượng khách đông đảo chờ tới lượt như thầm xin lỗi họ bằng ánh mắt !. Và cô vẫn cố gắng, bằng kinh nghiệm, bằng động tác, bằng hình ảnh… để chiều lòng vị khách quen người Hong Kong ( Bà giới thiệu quê quán bà với cô chủ tiệm như vậy) . Bà là khách thường trực lâu năm luôn hào phóng tip ! Rồi cô gợi ý bà cắt theo kiểu tóc cũ… Bà không bằng lòng ! Cứ lằng nhằng câu thời gian mãi ! Bà vẫn điềm nhiên chiếm một ghế mà cô chủ cứ đứng cạnh đợi nhưng không thể làm việc ! Nếu biết điều, bà nhường cho người khác cắt tóc trước trong khi bà chọn kiểu thì sẽ nhanh cho mọi người hơn . Dĩ nhiên, cô chủ không dám đề nghị điều đó . Cô vẫn kiên nhẫn đứng đợi bà . May cho cô và cả chúng tôi nữa vì cửa tiệm bật mở . Một cô gái trẻ chạy phóng vào ôm vai bà nói ...Tiếng Việt:” Má cắt tóc xong thì ra đường Bell / Somerset , xe con đậu tạm ở đó . Con phải ra trước vì chỗ đó không được đậu lâu” ! Rồi cô lại phóng ào ra , cô chủ tiệm gọi với theo : " Xin lỗi , em đợi chút! Chị muốn nhờ em một việc " ! Cô gái khựng lại : " Chị nhờ gì ạ"? " Em hỏi giúp chị xem má em muốn kiểu tóc gì vì bà nói tiếng Anh có nhiều từ chị khó hình dung nổi"! " Ủa, vậy chị nói tiếng Việt với má em đi! Em xin lỗi chị, em phải ra xe ngay vì chỗ đó chỉ được đậu 15 phút"? Cô chủ sững sờ ! Tự nhiên rơi vào cảnh khó xử, cô lúng túng không biết phải làm sao! Bao nhiêu năm cắt tóc cho bà, cô đinh ninh bà là người Hong Kong như bà đã giới thiệu! Từ lần đầu tiên vào tiệm cho đến hiện tại, bà chỉ trao đổi với cô bằng tiếng Anh dù bà biết cô là người Việt và hoàn toàn sử dụng thứ tiếng mẹ đẻ của mình để nói với khách Việt! Những lúc trong tiệm có nhiều khách Việt nói chuyện sôi nổi về món ăn, con cái, lễ tết...bằng tiếng Việt không bao giờ bà tham gia nên cô càng tin tưởng bà không phải người Việt! Tự nhiên, cô cảm thấy không khí trong tiệm như lặng hẳn đi! Cô liếc nhìn bà khách thấy mặt bà đỏ rần , bà cúi mặt bận rộn cho tay vào túi như tìm tòi thứ gì đó. Cô ngượng ngùng loay hoay tìm cách chữa chưa xong thì đột nhiên bà khách đứng dậy giật phắt cái Cape ra khỏi người bỏ trên mặt bàn rồi bước ra khỏi ghế cắt tóc, miệng lúng búng : “ I have to go now” ! Cô chủ cuống quít gọi với theo : “ How about your hair” ? Bà không trả lời, đi như chạy ra khỏi tiệm! Cô chủ cứ ngẩn ngơ nhìn theo bà như luyến tiếc một thứ gì đã đánh mất ! Mấy bà khách Việt đang có mặt trong tiệm hình như không quan tâm đến vấn đề đó? Họ đang tiếp tục nói chuyện với nhau bằng thứ tiếng Việt “ Mother tongue” của mình!
No comments:
Post a Comment