Sunday, December 11, 2016

Nghị Lực

Viết cho em Tuyết Mai, người con gái xinh đẹp đầy mộng mơ và nghị lực.
"Yêu em anh làm thơ" 
Tôi quen em khi em còn trẻ lắm! Rất trẻ! Chưa bao giờ tôi hỏi tuổi em nên không biết chính xác em bao nhiêu tuổi! Chỉ thấy má em hồng như tuổi đôi mươi! Gương mặt em rạng rỡ với đôi mắt to tròn được chở che bởi hàng mi cong đẹp! Tôi lặng lẽ đứng một góc quan sát em! Em đang sải bước trên phố đông rộng lớn! Em đang nhìn đời, tìm hiểu, học hỏi những gì em chưa biết để hòa nhập vào xã hội vốn xa lạ với em! Tay em lúc nào cũng nắm chặt tay đứa con gái nhỏ như bảo vệ và dẫn dắt con gái vào đời! Tôi hiểu em lắm! Tôi hiểu em đang nghĩ gì! Đang suy tính, cân nhắc những quyết định gì cho tương lai em và gia đình! Em vừa bước ra khỏi cổng trường vài năm! Trái tim em còn tràn đầy ước mộng! Em trải những mộng ước này trên trang giấy thành văn! Em yêu bông hoa nở trong vườn tràn ánh sáng! Em vẽ những hình ảnh thân yêu qua cọ sơn để lưu lại khoảnh khắc tuyệt vời... Rồi cũng như tôi, như bao nhiêu người đã từng mộng mơ khác, em đứng lên! Em học một cái nghề khiêm tốn để giải quyết nhu cầu cơm áo cho gia đình! Em trưởng thành hơn, em chín chắn hơn! Em nhìn thẳng vào thực tế nhưng vẫn không quên mộng mơ!
Thời gian đã giúp em đang dần biến giấc mơ thành hiện thực! Em hài lòng với hiện thực này! Em tự hào với những hy sinh của mình để đem lại tương lai rực rỡ cho các con và gia đình!
Nếu không có từ "Nhưng" thì thế giới hoàn hảo biết bao nhiêu! Nhân loại sẽ tràn đầy niềm vui và hạnh phúc! Em như bị cơn ác mộng khi rời văn phòng bác sĩ! Không! Bác sĩ nhầm rồi! Em thấy em sung sức hơn bao giờ hết! Gia đình em đang êm ấm! Các con em còn đang học!! Em không thế! Em không được phép buông tay! Rất sốc nhưng em vẫn còn đủ bình tĩnh lái xe hơn một tiếng đồng hồ về tiệm và tiếp tục làm việc như bình thường đến ngày em đi phẫu thuật! Em biết mình phải đối diện và chấp nhận sự thực! Em chỉ buồn vì mọi thứ đều dang dở!!
Cuộc giải phẫu thành công tốt đẹp nhưng em sẽ phải xạ trị trong 6 tháng khi sức khỏe em khá hơn! Những lần xạ trị làm em mệt mỏi hơn bao giờ hết! Em đã đọc và tìm hiểu kỹ lưỡng bệnh trạng của mình! Em biết nghị lực của em là liều thuốc mạnh tương đương với lưỡi dao giải phẫu! " Chị ơi, em biết chỉ có mình mới cứu được mình"!
Em lại đứng lên, vững vàng như ngày nào em mới bước vào đời! Cố quên đi những mệt mỏi đớn đau của cơ thể, em biết mình sẽ vượt qua! Với những tiến bộ vượt bực của Y khoa ngày nay! Với nghị lực kiên cường của chính mình, em lại cất tiếng ca! Giọng ngâm ngọt ngào trong sáng của em truyền cho tôi niềm tin, tình yêu và lẽ sống! Sự " CHỌN LỰA" trong tình yêu do chồng em sáng tác dành cho riêng em thật sự rung động trái tim những người bạn yêu mến em! Tôi thương em hơn, thương cái tình yêu đôi lứa của hai em và tôi biết một điều chắc chắn: Em sẽ chiến thắng!

No comments:

Post a Comment